Mẹ ru con nay cả đất trời ru vỗ mẹ

Có một người con vẫn nhớ mỗi lần mẹ cất tiếng ru con, ru cháu: "Gió mùa thu mẹ ru con ngủ, năm canh chày thức trọn vừa năm. Hỡi chàng là chàng ơi, hỡi người là người ơi"… Ấy vậy mà đâu chỉ ru mỗi mùa thu. Mẹ ru con cả bốn mùa, mẹ ru con, ru cháu trọn một đời của mẹ.

Mẹ ru con khi con mới là hình hài bé nhỏ được mẹ nâng niu từng giây, từng khoảnh khắc. Khi biết mang trong mình một hài nhi, mẹ vui mừng khôn xiết và thì thầm lời ru. Rồi hài nhi cứ dần lớn lên trong tình yêu và lời ru ngọt ngào của mẹ. Lời ru giúp con yêu và khao khát cuộc sống của thế giới bên ngoài. Đến với thế giới mới, con được yêu thương và hàng ngày được lời ru dịu dàng, êm ái, dìu dặt đưa vào giấc ngủ. Trong miên man giấc ngủ con thấy thấp thoáng cánh cò, cánh vạc trong tiếng ru hời của mẹ:

"Ạ a ạ ời, cái cò, cái vạc, cái nông/

Cùng ăn một đồng nói chuyện giăng ca/

Muối kia mà đổ ruột gà/

Mẹ mình không xót bằng ta xót mình! Ạ a ạ ời….".

Từ thẳm sâu trong tiềm thức chắc hẳn con đã hình dung ra cánh cò cánh vạc và cuộc sống bao đời của người nông dân lam lũ! Con yêu lời ru của mẹ, con biết rằng con chính là cuộc đời của mẹ, hạnh phúc và niềm tin của mẹ. Mẹ luôn bên con và dõi theo con. Con cảm nhận được niềm vui của mẹ khi thấy con biết lẫy, biết ngồi, rồi biết đi mẹ ạ… Và cứ thế con lớn lên từ lời ru mẹ hát. Mẹ ru con và mẹ hát ru đời!

Chúng con lớn lên rồi mẹ dựng vợ gả chồng, các cháu nội ngoại lần lượt chào đời mẹ lại ẵm bồng và hát lời ru dịu ngọt. Lời ru có khi khàn tiếng, hụt hơi mà sao vẫn thấm thía lòng con mẹ ạ. Nghe mẹ ru cháu mà nước mắt con lại chực trào khi tiếng ru cứ thủ thỉ mà thiết tha, da diết:

"Ạ ..a… ạ… ời… chim trời ai dễ đếm lông/

Nuôi con ai dễ kể công tháng ngày , ạ… a… ạ… ời”.

Đúng là công lao sinh thành không bao giờ đong đếm được. Nuôi con, ru con rồi đến ngày ru cháu. Tiếng ru là hành trình yêu thương của cả cuộc đời hy sinh của mẹ. Tiếng ru ngọt ngào đâu chỉ khi con đang nằm ở vành nôi, lời ru còn vang lên suốt cả hành trình làm người của con mẹ ạ. Cuộc sống cũng có lúc này lúc nọ, cũng có khi con chán chường, mệt mỏi, muốn buông xuôi. Nhưng rồi tâm trạng tiêu cực trong con nhanh chóng bị tiêu tan khi con nhớ về lời ru của mẹ ngân nga: "Ai ơi giữ chí cho bền/ Dù ai xoay hướng đổi nền mặc ai" để rồi tự tin và bước tiếp, bỏ lại sau lưng những năng lượng xấu, tiếp thêm cho mình năng lượng tích cực để vươn lên!

Nay, mẹ ru con trong giấc mơ mẹ ạ. Có những giấc mơ thật đẹp, con nghe lời mẹ ru, đó chính là tiếng thì thầm của mẹ. Mỗi lời mẹ cất lên là lời ru ngọt ngào, da diết. Để rồi giấc mơ qua, con lại tiếc nuối vô cùng. Con lại mong được thêm nhiều lần nghe tiếng dịu dàng của mẹ dẫu chỉ là thoáng trong những cơn mơ…

Giờ này ai ru mẹ, mẹ ơi? Và con biết đồi thông quê và đất trời ru vỗ mẹ! Nhà mẹ ở trên triền đồi có thật nhiều hoa sim và cành mua tím lịm, mơ màng, cũng thật nhiều cành mẫu đơn rừng bung nở khoe sắc, có cả loài hoa dẻ thơm ngào ngạt đêm ngày. Tiếng nước suối khe vẫn róc rách như tiếng đàn cầm mẹ nhỉ. Hoa dâng hương, suối hát ru người. Đất mát lành ru vỗ mẹ tôi! Nhà mẹ ở nằm giữa đồi thông quê suốt bốn mùa vi vu, dìu dặt. Hương nhựa thông thơm dễ chịu đúng không hả mẹ. Mùi hương mà ngày xưa mẹ vẫn dùng để quét lên chiếc nón lá cọ, lá dừa cho bền, cho cứng.

Con mãi nhớ những gì thuộc về mẹ! Nay thông reo ru giấc mẹ nằm. Cũng có lần về thăm nhà mẹ, con cũng ngân nga như khúc ru mẹ ạ:

"Con về bên mẹ chiều nay/

Hàng thông dẫn lối, mắt cay môi nồng/

Con tìm mẹ giữa thinh không/

Ngàn lời trao gửi… an lòng mẹ ơi!".

Về bên mẹ, ngồi giữa núi đồi quê hương lòng con cũng nhẹ nhõm vì tin rằng mẹ đã thanh thản nơi chân trời xa tít tắp. Con lại ngân khúc ru như ngày xưa mẹ cũng đã từng hát:

"Ạ a ạ ời cây khô chưa dễ đâm chồi/

Bác mẹ chưa dễ ở đời với ta/

Non xanh bao tuổi mà già/

Bởi vì sương tuyết hóa ra bạc đầu ạ a ạ ời…".

Con ru mẹ được có bấy nhiêu thôi mẹ ạ mà lời ru cứ âm ỉ khôn nguôi, nước mắt tuôn trào như ngày đầu mất mẹ. Con chỉ mong đất trời ru vỗ mẹ, đồi thông quê ôm ấp mẹ vào lòng. Tiếng suối reo giúp mẹ được vui tai và hoa cỏ của núi quê ngọt ngào dâng tặng mẹ…. 

Mẹ ru con, mẹ ru cháu, ru đời. Nay cả đất trời, cỏ cây về bên ru vỗ mẹ. Mẹ hãy an lòng nghe những khúc hoan ca!

Vương Thư

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Trong tâm thức người Việt, Tản Viên Sơn Thánh là biểu tượng thiêng liêng của vị thần núi, cai quản đỉnh Tản hùng vĩ phía Tây Kinh thành Thăng Long xưa. Ngài được suy tôn là vị đứng đầu trong “Tứ bất tử” của tín ngưỡng dân gian Việt Nam - người có công đem đến cuộc sống no ấm, yên vui cho muôn dân.

Lễ viếng nguyên Chủ tịch nước Trần Đức Lương tại Quảng Ngãi; Thủ tướng: Cố gắng tuyên bố kết thúc đàm phán thương mại với Mỹ sớm nhất có thể; Ấn Độ và Pakistan tiếp tục cấm không phận lẫn nhau; Trung Quốc sẽ tổ chức Giải đấu đối kháng robot đầu tiên trên thế giới;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình hôm nay.

Giữa lòng Hà Nội, có một nơi mà những chiếc kính sừng độc bản không chỉ là món đồ để đeo hay phụ kiện thời trang, mà còn là phương tiện để làm mới và truyền tải văn hóa. Mời quý vị cùng khám phá kính sừng độc bản và bộ sưu tập "Kính tròn Ông đồ" - một cách kể chuyện mộc mạc, trí tuệ và đậm đà bản sắc.

Chỉ vài ngày sau khi Mỹ và Trung Quốc tuyên bố tạm thời ngừng áp thuế, căng thẳng giữa hai nền kinh tế lớn nhất thế giới đã lại bùng phát, lần này là về tương lai của chất bán dẫn tiên tiến nhất do Bắc Kinh tự sản xuất.

Mất gần 100 triệu đồng vì "làm nhiệm vụ online"; Lực lượng phòng, chống khủng bố tinh nhuệ của Bộ Công an; Gặp gỡ, động viên chiến sĩ Cảnh sát Cơ động tham gia A80;... là những thông tin đáng chú ý trong Bản tin 141 hôm nay.

Lãnh đạo Đảng, Nhà nước viếng nguyên Chủ tịch nước Trần Đức Lương; Thủ tướng: Cố gắng tuyên bố kết thúc đàm phán thương mại với Mỹ sớm nhất có thể; Tổng thống Donald Trump ký sắc lệnh hành pháp khôi phục sức mạnh năng lượng hạt nhân của Mỹ;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình Thời sự 19h00 hôm nay.