Truyện ngắn ‘Người kiểm tu’ - Tô Ngọc Hiến


Khi người lính rời khỏi mái nhà, họ không chỉ mang theo ba lô và súng đạn, mà còn mang theo cả một phần đời sống riêng tư. Chỉ khi đêm xuống, giữa tiếng côn trùng và hơi rừng Trường Sơn, người lính mới lặng lẽ mở ra những mảnh hồi ức của mình, những giấc mơ riêng mà họ chỉ dám sống một cách dè dặt. Chính những khoảnh khắc đời thường như vậy đã làm nên chiều sâu của hình tượng người lính.
Trong một lần công tác tranh thủ về làng, Kình gặp lại người con trai của mình là Lữ sau nhiều năm xa cách. Anh chỉ kịp cho con gói kẹo rồi lại vội vã rời đi. Hành động không vào nhà dù chỉ cách vài bước chân khiến vợ anh tức giận chạy theo ra tận bờ đê. Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi nhưng chứa đầy tình yêu thương, hờn dỗi và khát khao đoàn tụ.
Ở phần này là một mạch tự sự đầy chân thực và xúc động giữa những ngày tháng chiến tranh gian khổ. Ba người lính trẻ tụ lại quanh bếp lửa trong hang đá vừa nấu ăn, vừa trò chuyện. Khói bếp tỏa ra cay xè mắt mũi nhưng cũng gợi về biết bao ký ức, khơi lên những câu chuyện đời lính và cả thời niên thiếu chưa xa. Mỗi người một quá khứ, một điểm khởi đầu nhưng rồi chiến tranh đã gom họ lại thành đồng đội vì chung một lý tưởng thiêng liêng.
Trên hành trình hành quân gian khổ dọc Trường Sơn, một khoảnh khắc yên bình hiếm hoi đã đến giữa những người lính. Khuê bất ngờ gặp gỡ hai đồng đội mới. Một anh cao gầy đeo máy vô tuyến điện và một anh đen lùn ngồi giữa hai chiếc ba lô. Câu chuyện giữa họ bắt đầu từ những câu đùa nghịch rồi dần dần mở ra những tâm sự chân tình của người lính giữa rừng già.
Chính ủy Kinh đã nghe được cuộc trò chuyện của các chiến sĩ với Ban Chỉ huy, trong đó có những lời nhận xét về ông. Ban đầu, ông cảm thấy giận dữ nhưng dần chuyển hóa thành sự tò mò. Ông bắt đầu lắng nghe những lời nhận xét rồi tự nhìn lại mình, sau đó quyết tâm cải thiện trở thành một người lãnh đạo tốt hơn. Trong suốt quá trình công tác, Chính ủy Kinh đã không ngừng duy trì mối quan hệ gần gũi với các chiến sĩ, đặc biệt là với Khuê - một tiểu đội trưởng trinh sát sắc sảo nhưng còn trẻ tuổi.
Ở phần này, câu chuyện xoay quanh Khuê - người lính cần vụ của Chính ủy Trung đoàn 5. Sau những trận chiến cam go, Khuê nhận nhiệm vụ mới bên cạnh Chính ủy Kinh - một con người từng trải, từng là cán bộ tuyên huấn dày dặn kinh nghiệm. Ban đầu anh miễn cưỡng, nhưng qua những ngày tháng đồng hành, Khuê dần hiểu hơn về Kinh và chấp nhận trọng trách của mình.
0