Tỉnh thức giữa ảo mộng

Tỉnh thức giữa ảo mộng không chỉ là hành trình tỉnh giấc sau cơn mê dài, mà còn là cuộc hành trình nhìn lại bản thân giữa thực tại đầy những lối đi mờ mịt và hoa lệ.

Trong cuộc đời mỗi con người, ai cũng từng lạc vào những giấc mơ đẹp. Nhưng giấc mơ dù đẹp đến đâu rồi cũng sẽ tan biến, chỉ còn lại những tiếng vang vọng từ cõi mộng tưởng.

Tôi từng mê mải trong những ảo mộng của chính mình. Đó có thể là một giấc mơ về thành công rực rỡ, khi tôi đứng trên đỉnh cao danh vọng, nhận được những tràng pháo tay từ hàng ngàn người. Hoặc là giấc mơ về một cuộc sống đủ đầy và yên bình nơi thôn quê, có tiếng chim hót mỗi sớm mai, có đồng lúa xanh rì trải dài đến tận chân trời. Mỗi người đều có những bức tranh giấc mơ như thế, được vẽ lên bằng ánh sáng của niềm hy vọng và khát khao.

Nhưng ánh sáng, dù rực rỡ, cũng có thể che mờ sự thật. Tôi đã quá mải mê đuổi theo những giấc mơ ấy, để rồi khi tỉnh dậy, nhận ra rằng đôi khi chúng chỉ là hình ảnh hư ảo phản chiếu từ tâm hồn mình. Tôi từng đặt ra những mục tiêu lớn lao, cố gắng đến kiệt sức để đạt được, nhưng khi chạm tay vào, chúng lại không như tôi tưởng tượng. Tỉnh thức là khi ta bắt đầu hiểu rằng giấc mộng không phải lúc nào cũng mang lại hạnh phúc.

Thời đại ngày nay, chúng ta sống trong thế giới của những chiếc màn hình sáng rực, những hình ảnh đẹp đẽ trên mạng xã hội và những câu chuyện thành công được kể qua vài dòng chữ. Ảo mộng không chỉ tồn tại trong giấc ngủ, mà còn len lỏi vào từng phút giây ta thức giấc.

Tôi nhớ có lần mình dành hàng giờ liền để ngắm nhìn cuộc sống trong mơ của người khác qua những bức ảnh lung linh trên mạng. Tôi nhìn họ, rồi so sánh với cuộc sống của chính mình và thấy mình nhỏ bé, thua kém. Từng ngày trôi qua, tôi tự nhốt mình trong vòng xoáy của những mong muốn mơ hồ: muốn đẹp hơn, giỏi hơn, giàu có hơn, hạnh phúc hơn. Nhưng khi cố gắng chạy theo những điều đó, tôi đã đánh mất đi hiện tại.

Tỉnh thức giữa ảo mộng là khi ta nhận ra rằng những gì ta thấy không phải lúc nào cũng là sự thật. Những câu chuyện hào nhoáng kia chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, còn phần chìm sâu bên dưới là sự nỗ lực, thất bại, thậm chí là nỗi cô đơn mà ta không nhìn thấy.

Có lẽ ai cũng sẽ đến một thời điểm trong đời, khi ta phải dừng lại, đặt câu hỏi cho chính mình: Mình đang sống hay chỉ tồn tại?

Hành trình tỉnh thức của tôi bắt đầu vào một ngày bình thường như bao ngày khác. Hôm đó, khi đang ngồi trong quán cà phê quen thuộc, tôi vô tình nhìn thấy một cụ bà bên kia đường. Bà mặc một bộ quần áo đơn sơ, tay cầm gói rau nhỏ, bước đi chậm rãi. Nhưng trên gương mặt bà, tôi thấy một nụ cười an nhiên mà lâu lắm rồi tôi chưa tìm thấy trên chính gương mặt mình.

Tôi tự hỏi, điều gì khiến bà hạnh phúc đến vậy? Cuộc sống của bà có lẽ không đầy đủ như giấc mộng tôi từng theo đuổi, nhưng lại toát lên một sự đủ đầy mà tôi không thể nào chạm tới.

Tôi bắt đầu tự vấn bản thân. Những giấc mơ mà tôi đang đuổi theo, liệu có thực sự mang lại hạnh phúc, hay chỉ là những chiếc bóng lớn mà tôi tự áp đặt lên mình? Tôi nhận ra rằng, để thực sự sống, tôi cần học cách buông bỏ những ảo mộng không cần thiết và trân trọng những gì đang hiện hữu.

Tỉnh thức không có nghĩa là từ bỏ mọi giấc mơ. Giấc mơ vẫn là ngọn lửa dẫn đường, là động lực giúp ta bước tiếp. Nhưng tỉnh thức là học cách cân bằng giữa mơ và thực, để giấc mơ không trở thành gánh nặng đè lên đôi vai ta.

Tôi bắt đầu dành thời gian cho những điều nhỏ bé mà trước đây tôi từng xem là hiển nhiên: buổi sáng cuối tuần thưởng thức một tách cà phê, dạo bước trên con đường rợp bóng cây, lắng nghe tiếng cười của trẻ thơ. Tôi học cách trân trọng hiện tại, ngay cả khi nó không hoàn hảo.

Có những ngày, tôi vẫn mơ về tương lai tươi sáng. Nhưng thay vì lao mình vào đó như một kẻ chạy trốn, tôi chọn cách bước đi chậm rãi, từng bước một, để mỗi bước chân đều có ý nghĩa. Tôi học cách yêu thương chính mình, thay vì so sánh với người khác.

Tỉnh thức giữa ảo mộng không phải là một điểm đến, mà là một hành trình không ngừng nghỉ. Trên hành trình ấy, ta sẽ vấp ngã, sẽ lạc lối, nhưng chính những lần ấy lại giúp ta nhìn rõ hơn con đường mình đang đi.

Cuộc sống thực tại, dù không lung linh như giấc mơ, nhưng lại chứa đựng những vẻ đẹp mà chỉ khi tỉnh thức ta mới có thể cảm nhận. Một ngày mới bắt đầu với ánh bình minh le lói qua ô cửa sổ, tiếng gió rì rào qua kẽ lá, hay đơn giản chỉ là một bữa cơm gia đình ấm cúng - tất cả đều là những món quà mà cuộc đời trao tặng.

Giữa thế giới đầy ảo mộng, việc tỉnh thức để tìm thấy chính mình không chỉ là một điều cần thiết, mà còn là cách để ta sống trọn vẹn nhất. Để rồi khi nhìn lại, ta sẽ không cảm thấy tiếc nuối vì đã sống một cuộc đời ý nghĩa, thay vì chỉ tồn tại trong những giấc mơ không thực.

Đức Anh

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Tối và đêm nay, mưa có thể xuất hiện ở vài nơi, gió Đông Bắc cấp 2-3, nhiệt độ giảm xuống còn 21-23 độ. Độ ẩm cao từ 78-92%.

Thủ tướng Phạm Minh Chính: Không để người dân nào phải ở nhà tạm, nhà dột nát; Tuần tới, Quốc hội thảo luận về sửa đổi Hiến pháp 2013; Dự án điện ảnh đầu tiên của Đài Hà Nội hứa hẹn nhiều điều hấp dẫn; Ukraine và châu Âu nhất trí lệnh ngừng bắn 30 ngày, kêu gọi Nga tuân thủ vô điều kiện;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình hôm nay.

97% phương tiện dừng bán nếu áp chuẩn hạn mức nhiên liệu mới; Xe container bất ngờ đánh lái khiến xe sau gặp tai nạn; Tổng thống Pháp sử dụng DS N°8 làm xe nguyên thủ mới... là những nội dung đáng chú ý trong Bản tin Tàu và Xe hôm nay.

Thành phố Huế dường như bừng tỉnh sau một mùa hè dài với không khí tươi mới và nhộn nhịp. Cổng trường chào đón học sinh, phụ huynh và thầy cô, mỗi người đều mang trong mình một câu chuyện riêng, một dáng vẻ khác biệt phản ánh những lớp xã hội đa dạng. Côn tuy háo hức nhưng cũng đầy trăn trở khi đối diện khẩu hiệu Tự do - Bình đẳng - Bác ái.

Khu tưởng niệm Bác Hồ ở huyện Mê Linh; Tường gốm Yên Phụ xuống cấp, mất mỹ quan; Lộn xộn ở cửa hầm đi bộ cổng Bến xe Mỹ Đình;... là những nội dung đáng chú ý trong bản tin hôm nay.

Tăng chế tài liên quan đến mức xử phạt hoặc cấm không cho quảng cáo - điểm mới quan trọng trong Luật Quảng cáo (sửa đổi) là một bước đi có tác dụng "gạn đục khơi trong" - làm rõ ranh giới giữa tự do và vô trách nhiệm, giữa sáng tạo và trục lợi.