Hãy đi như thể ngày mai là lần cuối

Có những chiều lặng thinh, có người ngồi một mình bên ô cửa, lắng nghe nhịp thời gian chậm rãi trôi qua từng khoảnh khắc. Thời gian đi qua từng ngõ ngách của cuộc đời, vô tình và vội vã như dòng nước chảy chỉ xuôi mà không bao giờ quay lại. Có lẽ, thời gian là con đường một chiều vô tận mà ai rồi cũng phải bước qua, để rồi một ngày nhìn lại, lòng ta chất chứa biết bao xúc cảm chênh vênh, tiếc nuối.

Hồi còn bé, thời gian với tôi là một khái niệm mơ hồ. Tôi chẳng hề biết thời gian trôi đi là gì, và càng không để ý đến những phút giây lặng lẽ quanh mình. Những buổi chiều thả diều trên cánh đồng, những đêm nằm bên bà, lắng tiếng ru à ơi, hay mỗi sáng chờ mẹ đánh thức để được dẫn đến trường, tất cả với tôi là điều tất nhiên. Ngày ấy, trong mắt tôi, thời gian dịu dàng như ánh ban mai trên mặt hồ yên ả, trong veo và bình yên. Tôi chỉ biết sống hồn nhiên, vui vẻ từng ngày, chẳng nghĩ về tương lai hay quá khứ.

Rồi thời gian đưa tôi đến những năm tháng thanh xuân rực rỡ nhất. Đó là lúc trong tôi bùng cháy khát khao chinh phục, khao khát sống trọn vẹn. Những đêm thức trắng cùng bạn bè, những dự định và ước mơ to lớn, tuổi trẻ như một chuyến đi vội vã mà ai cũng muốn bước đi thật nhanh. Chúng tôi hồn nhiên mơ mộng, băng băng trên đường đua cuộc sống, tưởng rằng mình có tất cả thời gian trên thế giới. Nhưng chẳng mấy chốc, ngày tháng ấy dần vụt qua tay như cát trôi qua kẽ ngón. Cảm giác mất mát của tuổi thanh xuân thật ra không phải vì bất cứ điều gì cụ thể, mà chỉ vì những gì ta từng cho là vĩnh cửu ấy, bất chợt một ngày trở thành ký ức. Thời gian cuốn trôi tất cả, để lại những khoảng trống hoang hoải trong tâm hồn.

Càng trưởng thành, càng nhiều điều trong cuộc sống thay đổi. Người thân từng ở bên cũng dần vắng bóng, bạn bè từng cùng chung lý tưởng cũng mỗi người một ngả. Khi chợt ngoảnh đầu nhìn lại, những lời hứa ngày nào, những giấc mơ tưởng chừng gần ngay trong tầm với, nay đã nằm sâu trong kỷ niệm. Thời gian làm mọi thứ phai nhạt, cả những ký ức đẹp đẽ lẫn nỗi đau, để rồi từng ngày, từng giờ, ta chợt nhận ra rằng mình không thể quay lại được nữa.

Có lúc, trong khoảnh khắc cô đơn của cuộc sống bận rộn, tôi bất giác nhớ về thời thơ ấu, về những ngày tháng tuổi trẻ từng đi qua với cả nỗi buồn và niềm vui. Đó là những ngày chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ đánh mất, là những ngày tôi chưa từng biết quý trọng. Chỉ khi mọi thứ đã qua, ta mới nhận ra rằng từng khoảnh khắc ấy là vô giá, rằng thời gian chính là tài sản quý giá nhất mà ta đã sở hữu. Nhưng thời gian thì vẫn thế, vẫn là con đường một chiều không quay lại.

Điều mà thời gian dạy cho tôi không chỉ là trân trọng từng giây phút hiện tại, mà còn là học cách chấp nhận mọi mất mát, để rồi bình yên bước tiếp. Ta không thể giữ mãi những người thương yêu, không thể níu kéo từng niềm vui đã từng trải qua, nhưng chính nhờ vậy mà cuộc sống càng trở nên đáng quý hơn. Mỗi lần chợt nhận ra sự trôi nhanh của thời gian, lòng tôi lại thôi thúc biết ơn vì những người còn ở bên, vì từng khoảnh khắc hiện tại mà tôi may mắn có được.

Đường thời gian dài vô tận ấy rồi sẽ đưa ta đi qua từng ngã rẽ, từng cột mốc, và không thể nào quay ngược lại. Chính vì thế, dù có lúc cảm thấy mệt mỏi, tôi tự nhủ phải biết trân trọng từng ngày. Bởi lẽ, thời gian là một người thầy khắc nghiệt, nhưng cũng là người bạn kiên nhẫn nhất. Nó để ta thấy được ý nghĩa thật sự của hạnh phúc, không phải ở điều gì lớn lao mà ở ngay trong khoảnh khắc hiện tại này.

Nếu thời gian là con đường một chiều, thì tôi sẽ không chờ đợi một ngày nào đó để nói những điều quan trọng, sẽ không đợi đến khi già đi mới nhìn lại và tiếc nuối. Tôi muốn sống hết mình, từng giây từng phút để khi ngày mai đến, khi quay đầu nhìn lại, tôi không phải hối tiếc bất cứ điều gì đã qua. Bởi cuộc đời này, chúng ta chỉ có thể đi một lần, vậy thì hãy đi như thể ngày mai là lần cuối.

Thời gian là một dòng sông mãi chảy, không ngừng nghỉ và không quay lại. Nó là chiếc gương soi rọi tâm hồn, dạy cho ta biết giá trị của từng giây phút. Tôi sẽ không cố níu kéo, cũng không để mình cuốn theo dòng chảy vô tình. Tôi sẽ bước đi thật nhẹ nhàng, cùng với thời gian, để mỗi bước chân đều trở thành một dấu ấn ý nghĩa.

Trâm Anh

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

HANOITV News | 16/06/2025

Kho bạc Nhà nước đặt nhiều mục tiêu trong nhiệm kỳ mới; Vinh quang Việt Nam tôn vinh 19 tập thể, cá nhân; Xung đột Iran - Israel tiếp diễn căng thẳng... là một số nội dung đáng chú ý trong Chương trình Thời sự 23h00 hôm nay.

Những người lái tàu ở Hà Nội đang hàng ngày đảm bảo giờ đi và đến cho hàng trăm chuyến tàu. Họ lặng lẽ hoạt động phía sau những cánh cửa toa tàu đóng, mở.

Khu vực Trung Đông đang trải qua những giờ phút khó khăn nhất trong nhiều năm qua, xung đột giữa Israel và Iran nóng lên từng giờ với thương vong ngày càng tăng cao. Ai có thể tháo ngòi xung đột trước khi tất cả vượt khỏi tầm kiểm soát?

Sân pickleball xây dựng trái phép trên đất nông nghiệp; Triệu tập lái xe taxi trong vụ "chặt chém" 4,2 triệu đồng; Kiểm tra cửa hàng giày Tùng Moscow tại Hà Nội... là những thông tin đáng chú ý trong Bản tin 141 hôm nay.

Các anh tài "vượt ngàn chông gai" với mưa lớn, mất điện; Phim kinh dị Việt: Chất lượng có theo kịp số lượng?; Album mới của BTS được mở đặt hàng sớm; Nhạc phim F1: Quy tụ dàn sao đình đám nhất thế giới... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin Thế giới Showbiz hôm nay.