Tách trà nóng chiều nay

Ngoài kia, những cơn gió mang theo chút se lạnh của những ngày cuối thu đầu đông đang khẽ lùa qua từng góc phố. Một mùa mới như đang chạm khẽ vào lòng người. Và trong khoảnh khắc ấy, có người ngồi bên cửa sổ, nhâm nhi một tách trà sen nóng và lắng nghe câu chuyện dịu dàng của mùa, của ký ức, và của chính mình…

Chiều nay, tôi ghé vào một quán nhỏ ven đường trong lúc chờ con tan lớp. Trời se lạnh. Tôi gọi một tách trà sen nóng. Quán vắng, chỉ có tiếng nhạc khe khẽ hòa vào làn gió đang len qua khe cửa. Ngồi nơi khung kính nhìn ra phố, tôi nhìn thấy hàng bàng trước quán đang kể chuyện mùa theo cách của riêng nó.

Những chiếc lá chưa rụng hết, chỉ vừa chuyển sắc: đỏ, vàng, cam như một bức tranh lụa mà thời gian đang khẽ chấm phá. Có chiếc lá đã lìa cành, có lá vẫn cố níu lại, có chiếc thì chao nghiêng giữa gió trước khi khẽ chạm đất. Tôi nhìn thật lâu và nhận ra trong sự thay áo của cây là một nhịp điệu rất quen: chậm rãi, bình thản, an nhiên. Tự nhiên luôn biết cách nhắc nhở con người rằng: mọi điều đều có thời điểm của riêng nó, và mọi đổi thay đều mang trong mình một vẻ đẹp thầm lặng.

Tôi luôn dành một tình cảm kỳ lạ cho cây bàng. Từ nhỏ, tôi đã quen với bóng bàng trước cổng trường - nơi mùa hạ rợp tiếng ve, mùa thu đỏ rực như ngọn lửa. Dù đã lớn, hình ảnh ấy vẫn như một mảnh ký ức dịu dàng. Cây bàng như người kể chuyện của bốn mùa: xuân đón mầm non, hạ xanh thăm thẳm, thu rực rỡ đến tận cùng, đông trơ trụi nhưng vẫn hiên ngang. Có lẽ, cuộc đời con người cũng thế: chỉ khi đi qua đủ bốn mùa, ta mới hiểu thế nào là trọn vẹn.

Tôi nhấp một ngụm trà sen. Vị đắng chạm đầu lưỡi rồi tan dần, để lại chút ngọt thanh nơi cuống họng. Hơi ấm lan ra, chạm vào những khoảng mệt mỏi trong ngày dài. Trong làn khói mỏng, tôi thấy mình như ngồi giữa hai miền thời gian: một phần của ký ức, một phần của hiện tại. Ngoài kia, lá vẫn rơi - mỗi chiếc lá như một lời thì thầm về sự buông bỏ. Và tôi hiểu rằng trưởng thành đôi khi chỉ là học cách rời đi trong bình thản: không níu kéo, không oán trách, không cố giữ lại những điều đã đến lúc phải đổi thay.

Cuối năm, công việc dồn dập, gia đình, con cái… mọi thứ như một dòng xoáy. Có những lúc tôi thấy mình như chiếc lá cuối mùa trên cành: mỏng manh, kém sắc, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể rơi. Nhưng chính vì thế, ta cần những khoảng lặng như buổi chiều nay: một quán nhỏ, một tách trà ấm, một khung cửa để nhìn ra phố, và một vùng bình yên để soi lại chính mình.

Tôi nhìn ra con phố nhỏ. Người đi vội vã. Nhưng trong quán, thời gian chảy chậm lại. Một đôi vợ chồng già nhâm nhi ly cà phê, nhóm sinh viên ríu rít cười nói, một người phụ nữ ngồi lặng bên cửa sổ như tôi. Mỗi người đều có lý do để dừng lại, mỗi người đều có một “tách trà” của riêng mình - nơi họ được thở chậm và nghe nhịp đập của lòng.

Tôi chợt nhớ những mùa bàng năm cũ, khi còn là cô học trò nhỏ. Chiều tan học, chúng tôi nhặt lá đỏ ép vào trang vở. Lá khô đi, nhưng màu vẫn vẹn nguyên, mang theo cả hương nắng, hương gió. Thời gian trôi, người thay đổi, nhưng ký ức trong trẻo ấy bền bỉ đến lạ. Có lẽ, cuộc sống cũng vậy - dù bao lần sang mùa, điều còn lại vẫn là những cảm xúc thật mà ta từng có, từng yêu, từng nhớ.

Gió ngoài phố thổi mạnh hơn. Vài chiếc lá lìa cành bay ngang qua khung cửa. Tôi thấy mình trong hình ảnh ấy: nhiều khi cũng chông chênh, muốn buông bỏ, rồi lại níu giữ. Nhưng như cây bàng kia, ta không thể xanh mãi. Phải dám trút bỏ điều cũ kỹ, mới có thể đón điều tươi mới sắp đến.

Điện thoại sáng lên với một dòng tin nhắn ngắn: “Em và con nhớ mặc áo mưa khi về nhé, trời lạnh hơn rồi.” Một câu đơn giản thôi, mà khiến lòng tôi ấm lại. Giữa cơn gió lạnh, tôi siết nhẹ tách trà nóng, cảm nhận hơi ấm lan đều như một dòng yêu thương vô hình. Hóa ra, hạnh phúc không phải là có thật nhiều, mà là khi ta đủ chậm để cảm nhận những điều nhỏ bé vẫn âm thầm ở bên.

Tôi uống ngụm trà cuối. Ngoài kia, gió vẫn đang hát bài ca giao mùa. Và tôi mỉm cười. Giữa nhịp sống hối hả, chỉ cần được ngồi lại, nhâm nhi một tách trà, nhìn lá bàng đổi màu, và lắng nghe lòng mình… vậy đã là hạnh phúc.

Trà Đông

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời