Sự thất bại của niềm tin vào con người

Làm người tốt thời nay không hề dễ dàng, bởi con người đã mất niềm tin vào nhau đến độ số đông không còn tin vào sự tử tế một cách vô vụ lợi. Nhưng trong sâu thẳm, ai cũng muốn được tin nhau, muốn tin vào những người xung quanh, muốn tin sự trung thực là giá trị nên được nuôi dưỡng và trân trọng.

Trong cuộc sống, không tránh được những lúc phải đối diện với sự ngờ vực. Sự nghi ngờ thường trực nhất có lẽ luôn trong suy nghĩ của những người đi mua thực phẩm. Bởi có bao nhiêu người hoàn toàn tin lời người bán khẳng định về  thực phẩm của họ là sạch, nhà tự trồng hay của nhà làm.

Hay trường hợp khi xảy ra tai nạn trên đường, trong lúc nạn nhân đang choáng váng nằm trên đường, nhiều người chạy đến giúp đỡ, trong số đó lại có kẻ lợi dụng hoàn cảnh, tự nhận là người quen nạn nhân để lấy cắp túi xách, xe cộ của người bị nạn. Trong khi có người tốt giúp đưa người bị tai nạn đi cấp cứu, nhưng người nhà họ nhầm tưởng là người gây tai nạn và gây khó dễ cho họ thì liệu rằng sau này ai còn dám giúp đỡ người hoạn nạn.

Có người bạn nói với tôi, nếu gặp người bị nạn trên đường, anh ấy sẽ gọi cấp cứu 115 hoặc gọi cảnh sát thay vì tự mình giúp họ. Đó là sự an toàn cần thiết để vẫn có thể giúp người mà không mang vạ vào thân. 

Tôi nhận thấy làm người tốt thời nay không hề dễ dàng. Bởi con người đã mất niềm tin vào nhau đến độ số đông không còn tin vào sự tử tế một cách vô vụ lợi. Nguy hiểm hơn, người ta coi việc nghi ngờ người khác không trung thực với mình là đương nhiên. 

Khi con người chấp nhận sự giả dối trong cuộc sống hàng ngày, đó là một sự suy thoái đạo đức. Xã hội sẽ đi về đâu khi con người cạn kiệt niềm tin vào nhau?  Sự tiến bộ, văn minh chỉ có được khi xã hội hướng tới coi trọng sự trung thực và liêm sỉ. Tất nhiên xã hội nào cũng tồn tại sự dối trá, nhưng nó phải thuộc về thiểu số, phải bị lên án thay vì chấp nhận hay coi là mặc nhiên.

Sự thất bại của niềm tin vào con người quả là đáng sợ. Có lẽ trong sâu thẳm, ai cũng muốn được tin nhau, muốn tin vào những người xung quanh, muốn tin sự trung thực là giá trị nên được nuôi dưỡng và trân trọng./.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Có những ngày khi nhìn vào khoảng không vô định trước mặt, có người lại tự hỏi: Nỗi buồn có màu gì?

Một ngày bận rộn xoay vòng với công việc, có người rời khỏi cơ quan với cơ thể mệt rũ rượi. Ý nghĩ duy nhất thường trực trong cô vào thời điểm ấy là làm thế nào để bước ra khỏi “vùng an toàn” của bản thân?

Gió về, những cơn gió từ dãy Trường Sơn thổi chút mơn man trong vạt nắng hanh hao. Hơi ẩm giữ lại phía sườn Tây, đến sườn Đông chỉ còn cái bền gan kiên chí tới nóng rẫy.

Có người luôn lo lắng rằng tình nghệ sĩ đắm đuối, mơ mộng, nhưng hư ảo và khó thành đôi. Yêu đó rồi xa đó, như gió thoảng mây bay. Anh cũng từng nói với cô, hai người có nợ nhau từ kiếp trước, kiếp này tìm nhau để trả…

Tuổi thơ của một người gắn liền với đồng quê Bắc Bộ - nơi những con đê trầm nghiêm sừng sững, ôm ấp ngôi làng quần cư ấm cúng và ruộng lúa mỗi năm đôi mùa vàng thơm vời vợi.

Tiếng chim gọi bạn rúc lên từng hồi dài lảnh lót phía sau vườn nhắc ai đó về hoài niệm. Đã bao lâu rồi cô chưa về thăm quê? Tiếng chim đánh thức cô nhớ về vùng ký ức xa xăm ngày xưa ấy.