Phiên chợ Yên cuối tháng Ba

Ngay giữa lòng Hà Nội, phiên chợ Yên ở phường Yên Nghĩa, quận Hà Đông vẫn mộc mạc đậm chất quê, chứa đầy đủ yếu tố của một phiên chợ quê Bắc Bộ đúng nghĩa.

Chợ Yên một tháng có sáu phiên, thoạt trông có vẻ đơn sơ mộc mạc, nhưng ít ai biết, chợ đã họp đều đặn ven đê sông Đáy 50-60 năm nay.

Sáu giờ sáng tháng Ba, mặt trời lên chưa quá đầu người nhưng con đường ngoài đê sông Đáy trên địa bàn phường Yên Nghĩa, quận Hà Đông nhộn nhịp hơn bởi hôm nay là ngày chợ phiên.

Chợ họp suốt từ con đường rẽ xuống đê sông Đáy, lan ra hai, ba ngã rẽ xung quanh. Người đến chợ chỉ đơn giản trải một tấm bạt rồi bày vài thứ rau quả hái vườn nhà là cũng thành một sạp hàng.

Yên Nghĩa là phường thuộc quận Hà Đông nhưng lại giáp với Chương Mỹ, Quốc Oai, Hoài Đức. Bởi thế, ngày chợ phiên, kẻ mua người bán không chỉ có bà con trong phường Yên Nghĩa, bà con quanh các phường La Khê, Dương Nội, Phú La, Phú Lãm (quận Hà Đông), mà người từ Chương Mỹ, Quốc Oai, Hoài Đức cũng sang họp chợ. Các mặt hàng trong chợ bởi thế cũng thêm phần đa dạng.

16 năm kể từ khi Hà Đông lên quận, Yên Nghĩa lên phường, đô thị hóa đã thay da đổi thịt đường sá, nhà cửa, phố phường, nhưng nhiều bà con vùng ven đê sông Đáy vẫn giữ nghề nông. Nhờ thế, những quầy hàng nông cụ phiên chợ nào cũng tấp nập người ra kẻ vào.

9 giờ sáng, mặt trời quá ngọn tre, cũng là thời điểm đông đúc nhất của chợ Yên. Họp trong vùng vẫn còn trồng trọt chăn nuôi nên chợ vẫn còn bán những mặt hàng như cây, con giống.

Cơn lốc đô thị hóa quét qua, làng mạc thành phố phường, ruộng vườn thành nhà ở, chỉ có chợ quê là không thay đổi, như tâm hồn người dân quê dung dị, chân chất, thật thà cũng không thay đổi. Giá các mặt hàng ở chợ Yên luôn rẻ hơn thị trường. Người bán người mua đều là người làng quen biết, chỉ lấy chút công làm lãi.

Khác với những chợ phiên khác thường họp từ rất sớm và tan cũng sớm, 11 giờ trưa, chợ Yên vẫn có nhiều người qua lại.

Một tháng 6 phiên, có những cụ ông, cụ bà đi không sót một phiên chợ nào. Đi chợ, nhiều khi chẳng phải vì cần mua cần bán, mà là để được ngắm nhìn và hòa mình vào không khí tấp nập ồn ào, được gặp gỡ, được chuyện trò thăm hỏi lẫn nhau.

Chợ Yên, đúng như cái tên của nó, yên ả êm đềm giữa thị thành hối hả.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Phố Lò Đúc có những hàng cây sao đen tồn tại cùng thời gian, gắn bó với ký ức và cuộc sống của bao thế hệ người dân Hà Nội.

Nộm ngó sen nổi tiếng với sự kết hợp giữa vị chua, ngọt, mặn, cay và độ giòn tự nhiên của ngó sen, cùng với độ đạm của tôm và thịt.

Chè thập cẩm truyền thống là một “bản hòa ca” của hương vị: chè bưởi, đỗ đỏ, đỗ xanh, chè sen, hạt trân châu, thạch đen, nước cốt dừa, dừa tươi nạo, dừa khô và thạch Thái Lan.

Phố cổ Hà Nội hiện vẫn còn những người thợ, những nghệ nhân bám trụ lại với nghề cũ, giữ lại cho phố nghề Hà Nội cái hồn mà thời gian khó lòng xóa nhòa.

Nước mía được nhiều người ưa chuộng vào ngày hè nóng bức, nhưng ít ai biết về hành trình của những cây mía này trước khi đến tay thực khách.

Món chả nhái với hương vị đặc trưng của thịt nhái đồng, ăn kèm với lá lốt hoặc xương xông là trải nghiệm ẩm thực xứ Đoài không thể bỏ qua.