Nhớ mãi Hà Nội

Hà Nội không chỉ đẹp bởi cảnh sắc khi vào thu, Hà Nội còn đáng yêu, đáng nhớ bởi đã cất giữ trong lòng mình rất nhiều những thanh xuân và mộng ước tình yêu của biết bao người. Để khi xa Hà Nội, vẫn nhớ mãi Hà Nội.
Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Chẳng có lăng kính nào trong suốt hơn thủy tinh thể của mắt. Chẳng có màn hình nào nhạy cảm hơn võng mạc và ký ức. Chỉ sợ ta không chịu mở to mắt để nhìn và mở rộng lòng để nhớ.

Sẽ có những ngày bầu trời phủ đầy mây xám, cơn mưa ập đến chẳng hẹn trước, cuốn trôi đi bao dự định, làm ướt đẫm cả tâm hồn. Nhưng cũng chính những cơn mưa ấy mới làm nên sắc màu rực rỡ của cầu vồng, mới khiến ta biết thêm trân trọng những ngày nắng đẹp.

Trong những ngày tháng Ba âm lịch, khi du khách thập phương nô nức hành hương về Đền Hùng, tìm về nguồn cội linh thiêng, có một người cũng đã đặt chân tới xứ Mường đất Tổ, xã Mỹ Lung, huyện Yên Lập, tỉnh Phú Thọ. Không chỉ để tìm hiểu về văn hóa Mường, cô ấy còn có cơ hội thưởng thức món xôi nếp gà gáy xứ Mường đất Tổ.

Không biết từ bao giờ, Hà Nội luôn có những cuộc hẹn với các loài hoa. Và cũng không biết từ bao giờ, có người yêu các loài hoa ấy như chính tình yêu đối với Hà Nội.

Theo thời gian, có người dần hiểu ra rằng sẽ không bao giờ có thể tìm thấy một người hoàn hảo trong mắt mọi người xung quanh. Cô bắt đầu học cách chấp nhận chính mình giữa một thế giới vô vàn những điều không hoàn hảo. Và cô nhận ra rằng: yêu thương bản thân chưa bao giờ là đủ.

Thời gian là thứ công bằng nhất mà cuộc sống ban tặng cho mỗi con người. Nhưng có lẽ, điều đáng sợ nhất về thời gian không phải là nó cứ trôi đi mà chẳng chờ đợi ai, mà chính là việc nó có thể đưa mọi thứ vào lãng quên.