Mùa thị chín

Tháng Tám mùa thu không chỉ mang đến những cơn mưa rào vội vã, mà còn là mùa thị chín, dịu dàng xoa dịu những ồn ào của cuộc sống.

Mọi người vẫn nâng niu loài quả gắn liền với ký ức tuổi thơ, với mùi hương ngọt lành và câu chuyện cổ tích đã in sâu vào tâm trí. Có lẽ, ai lớn lên cũng đều từng thì thầm câu quen thuộc: “Thị ơi, thị rơi bị bà, bà để bà ngửi chứ bà không ăn…” - như một lời gọi hồn nhiên, chạm khẽ vào cả bầu trời ký ức.

Những quả thị, với sắc vàng óng ả, khẽ khàng nở ra dưới ánh nắng dịu dàng tháng Tám, như những viên ngọc của thiên nhiên. Thị chín không ồn ào, không khoe khoang sắc đẹp, mà chỉ lặng lẽ nằm yên trên cành cây, như một món quà nhỏ từ đất mẹ dành tặng cho con người. Hương thơm ngọt ngào của thị lấp đầy không gian, quyện vào làn gió thu mát lạnh. Phải đợi đến khi những cơn mưa cuối hè qua đi, những tia nắng thu nhẹ nhàng chiếu rọi xuống mặt đất, lúc ấy quả thị mới bắt đầu chín vàng, tỏa ra hương thơm ngọt ngào, dễ chịu. Những bông hoa thị trắng muốt trước đây đã nhường chỗ cho những quả thị tròn trịa, căng mọng, vỏ ngoài hơi nhăn nheo nhưng bên trong lại mềm mịn, chứa đựng cả sự tinh túy của đất trời.

Thuở tôi còn là một đứa trẻ, mỗi độ mùa thị chín, mẹ lại dắt tôi ra vườn, nơi những cây thị cổ thụ vươn tán rộng như những người bạn già lặng lẽ che chở cả một khoảng sân mát rượi. Dưới gốc cây, những quả thị vàng óng rụng đầy, nằm lẫn trong thảm lá khô, tỏa ra thứ hương thơm ngọt ngào, thanh khiết như lời mời gọi dịu dàng của đất trời. Tôi vẫn nhớ, bàn tay mẹ khẽ cúi xuống, nhặt từng quả, xẻ làm đôi rồi đưa cho tôi một miếng. Hương thị khi ấy như quyện vào từng hơi thở, từng nhịp tim; vị ngọt thanh mát lan trên đầu lưỡi, để lại trong lòng tôi một cảm giác vừa êm ái vừa rộn ràng.

Suốt những năm tháng tuổi thơ, lũ trẻ chúng tôi vẫn thường tụm năm tụm bảy dưới mấy gốc thị trước sân nhà để say mê với đủ trò chơi dân gian. Tán cây xanh mướt đan vào nhau tạo thành một vòm trời mát rượi, che chở cho những tiếng cười rộn rã. Đến mùa quả chín, cả khoảng sân, cả con ngõ nhỏ như được ướp trong hương thị ngọt ngào, thanh khiết, dịu dàng len lỏi vào từng ngóc ngách. Hương thơm ấy không chỉ vấn vít ngoài hiên mà còn theo gió ùa vào tận phòng ngủ, thấm vào từng giấc mơ trẻ thơ. Mỗi tối hè, mẹ vẫn ân cần dặn tôi mở toang khung cửa sổ, vừa để đón gió mát, vừa để hương thị khẽ khàng tìm đến, nâng giấc ngủ bình yên. Điều thích thú nhất với chị em tôi là được sở hữu những quả thị vàng óng như vừa rót nắng xuống từ trời. Cầm trên tay mà cứ muốn hít hà mãi cái hương thơm dịu ngọt ấy, đôi khi lại tỉ mẩn xâu chúng bằng những sợi chỉ để làm thành chuỗi, treo lủng lẳng trước ngực rồi hí hửng khoe với bạn bè. Và đến khi lớp vỏ căng mọng bắt đầu mềm đi, màu vàng ánh mật chuyển sang sẫm lại, đó là tín hiệu để chúng tôi háo hức thưởng thức. Vị thị chín không gắt, không ngọt lịm, mà thanh thanh, êm dịu - thứ hương vị vừa quen vừa lạ, như giữ hộ trong mình cả một góc trời tuổi thơ không thể nào quên.

Thị chín không chỉ là món quà ngọt lành mà thiên nhiên gửi tặng, mà còn là dấu hiệu báo mùa hè đang khép lại, nhường chỗ cho mùa thu dịu dàng bước tới. Trong sắc vàng óng ả và hương thơm mơn man ấy, có cả hơi thở của đất trời, có tiếng thì thầm của những ngày tháng cũ. Thị là trái của mùa thu, nhưng trong sâu thẳm trái tim tôi, mùa thị chín luôn là mùa của yêu thương, của sự gắn kết bền chặt giữa người với người, giữa thế hệ này với thế hệ khác, như một sợi chỉ vô hình đan dệt ký ức và tình cảm qua năm tháng.

Giờ đây, mỗi lần trở về quê vào độ tháng Tám, khi bắt gặp những cây thị trĩu quả vàng, lòng tôi lại rung lên những giai điệu quen thuộc của ký ức. Trước mắt tôi như hiện về những buổi chiều êm đềm bên mẹ, những ngày còn bé, ngây thơ và trong trẻo như làn sương sớm. Mùa thị chín trở thành lời thì thầm của thời gian, nhắc tôi nhớ về những giá trị giản dị nhưng vững bền của tình yêu gia đình, về những khoảnh khắc nhỏ bé mà đủ sức sưởi ấm cả đời người, mang theo những dư vị ngọt lành và những hồi ức chẳng thể phai mờ. Dù bao mùa trôi qua, tôi vẫn luôn nhớ thương những mùa thị ấy, mùa của hương thơm dìu dặt, của vòng tay sum họp và của những ký ức đẹp như giọt nắng cuối chiều, vẫn lấp lánh mãi trong tâm hồn.

Linh Châu

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời