Mưa tháng Sáu
Cô ước thời gian ngừng trôi, để cô có thể mãi đắm chìm trong thế giới của ngày xưa dưới trời mưa tháng Sáu.
Thời thiếu nữ mới lớn, khi bắt đầu biết sửa soạn, thích đứng trước gương rồi mỉm cười một mình, tôi thỉnh thoảng bắt gặp cặp mắt của cậu bạn trai ngồi cuối lớp hay liếc nhìn mình, rồi vội quay đi. Trái tim nhỏ bé của tôi hình như đập nhanh hơn. Sao vậy ta? Không thể nào hiểu được.
Rồi thời gian vùn vụt trôi vào hè, xôn xao cái nắng tháng Sáu. Chiếc gương trên tường cũng buồn tênh, vì cô chủ đang miệt mài ôn tập bài vở. Ánh mắt nhìn của cậu bạn trai kia, cũng chìm dần vào quên lãng. Hết tháng Sáu năm này, rồi tháng Sáu năm sau, khung trời mùa hạ ngợp màu hoa phượng đỏ và màu nắng vàng. Tiếng ve kêu như xé rách tâm tư, lòng người, đẩy những cảm xúc biền biệt chia xa.
Mới đó mà tôi đã sắp bước qua nửa đời người. Trường xưa vẫn còn đó, già nua theo hàng cây phượng vĩ, bạn xưa mỗi đứa một phương trời. Nhiều khi vô tình chạm mặt, rồi lướt qua dửng dưng như người xa lạ. Chạnh lòng với bao câu hỏi vu vơ, không đầu không cuối. Rồi tự mình cào cấu những nhớ nhung. Trách sao mưa tháng Sáu lạnh lùng, diệu vợi, xa cách quá đỗi!
Ừ thì tháng Sáu, những cơn mưa bắt đầu theo về mỗi chiều, con người trưởng thành hơn trong những suy nghĩ và việc làm. Con người ta không biết mình đã già. Nên thường giật mình khi nhìn vội qua gương. Những nếp nhăn hằn sau đuôi mắt, vài sợi tóc đã bạc màu, em của ngày xưa, giờ dáng đi khắc khổ già nua.
Có ai bật khóc, chừng như hối tiếc một thời đã đi qua. Rằng có khi nào thời gian quay lại, để nét thơ ngây vẫn còn ở lại bên mình. Có ai chợt hối tiếc ngày xưa, sao thương người ta mà sao không nói thành lời? Để ánh mắt ấy day dứt hoài sau mỗi buổi chiều mưa tháng Sáu? Tôi vẫn thường như vậy, dẫu biết rằng điều đó là không thể. Có bao giờ bạn hối hận vì đã vội nói lời yêu, mà giữa nhịp đời hối hả đã vô tình lỡ buông tay? Bạn đã khờ quá, để nỗi buồn thời con gái của tôi dạt về một phương trời xa lạ. Trong cõi người đầy gian dối, cuộc rong chơi đã đong đầy qua kẽ bàn tay.
Có bao giờ ta trở về đứng trước ngày xưa, để tìm nhau trong buổi chiều mưa tháng Sáu. Lúc đó chúng ta đều đã già, thầy cô và lớp học xa mờ trong trí nhớ. Với những hình dáng vừa lạ vừa quen, trú ngụ trong con tim trễ nải từng nhịp đập. Chợt nhận ra rằng: Thời gian thật phũ phàng!
Có bao giờ bạn ngồi một mình trước chiều mưa tháng Sáu, nhớ nụ hôn đầu tiên trao vội vàng, cái cảm xúc non nớt đầu đời làm mình xao xuyến mãi không thôi. Vô tình lướt qua trang facebook, bạn vừa kịp nhận ra nhau, có điều gì vừa muốn nhớ vừa muốn quên. Mối tình xưa nào dễ phai mờ, nhưng cố nhớ để làm gì khi con tim đã quá già.
Giờ đây, mỗi người ai cũng phải đối diện những lo toan cuộc sống. Có mấy khi ta ngồi gặm nhấm mãi chuyện của ngày xưa? Chuyện hôm nay: Nào là sáng nay ăn gì? Tiền điện, tiền nước, tiền học cho con đã đóng chưa? Hay cuối năm sửa nhà đổi xe cho bằng người ta. Rồi những rủi may trong đời ai nào tính trước được?
Có những lo toan làm lấm lem mặt người. Anh bạn đồng môn lo đợt tới cố gắng thuyên chuyển công tác, hoặc làm sao để được ở lại cơ quan cũ sau cơn bão giải thể, sáp nhập. Lại có cô bạn đồng niên bình chân như vại, dù thế giới này có rung chuyển. Có nhỏ bạn từng mất ăn mất ngủ vì mình lỡ vượt đèn đỏ, hồi hộp chờ công an người ta đem giấy phạt đến nhà. Có lần đến ủy ban xã xin công chứng, thì gặp lại bạn chung lớp giờ làm cán bộ, chạy tới chào nó hồ hởi, chỉ nhận cái gật đầu lạnh lùng, cho qua chuyện. Hôm rồi gặp lại, nó đột nhiên tốt tính đến lạ thường cười nói đon đả hơn xưa. Đời là thế, lòng người cũng khi mưa, khi nắng, chứ phải đâu chỉ có trời tháng sáu nắng mưa thất thường.
Mỗi lần mưa tháng Sáu, lòng tôi lại buồn. Bởi đó là mùa chia biệt, ngày tháng thanh xuân sẽ dần trôi đi theo những làn mưa. Tôi nuối tiếc những kỷ niệm êm đềm bên cô em gái nhỏ, bên mẹ cha ngày đêm ân cần. Dưới mái hiên nhà những hạt mưa vội vàng mát lịm. Tôi ước gì thời gian ngừng trôi, để tôi mãi đắm chìm trong thế giới của ngày xưa dưới trời mưa tháng Sáu.
Tháng Sáu. Tôi nhớ mùi thơm của hoa dẻ mỗi chiều. Mùi hương đó theo tôi bên gối ngủ đến tận giấc mơ. Tôi đã vô tình để mình bị bỏ rơi giữa dòng xoáy cuộc đời giống như Từ Thức trở về sau cuộc rong chơi mà khi tỉnh giấc mơ thì mọi thứ xung quanh trở nên xa lạ.
Lan Quy


Lễ hành hương Hajj hàng năm đem về hàng tỷ USD cho nền kinh tế Saudi Arabia. Tuy nhiên, do là lễ hội tôn giáo tập trung đông người nhất thế giới, lại diễn ra trong một khoảng thời gian rất ngắn ở một địa điểm nhỏ, hẹp nên Hajj đồng thời đặt ra nhiều thách thức về an toàn và hậu cần.
CSGT bắt gọn hai phạm nhân trốn trại ở Hà Nội; Thu giữ nhiều sản phẩm mỹ phẩm ‘trôi nổi’; Đảm bảo tuyệt đối an ninh, an toàn cho kỳ thi vào lớp 10;... là những thông tin đáng chú ý trong Bản tin 141 hôm nay.
Dàn “Chị đẹp” đem sân khấu đỉnh cao đến khán giả Hà Nội; Đài Hà Nội đưa kịch Lưu Quang Vũ đến mọi nhà; Mai Thanh Hà và hành trình trở thành nghệ sĩ đa năng;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin Thế giới Showbiz hôm nay.
Nhiều gia đình ở Hà Nội đã thường xuyên tìm đến công viên nước để xua tan cái nóng nực và đem lại sự hứng khởi cho các em nhỏ trong những ngày hè.
Ken tò mò và hơi bối rối với việc nhiều người cùng dòng họ làm việc tại một cơ quan Nhà nước, điều vốn bị coi là xung đột lợi ích trong văn hóa phương Tây. An và các nhân viên giải thích rằng trong văn hóa Việt, việc người cùng dòng họ hỗ trợ nhau, cùng làm việc không bị xem là tiêu cực mà đôi khi còn là sự minh chứng cho phúc lớn, sự tiếp nối và phát triển từ một dòng họ ưu tú.
Xe khách đi ẩu - nỗi ám ảnh của người dân; Quy trình kiểm định xe điện sẽ được thay đổi toàn diện; Honda ra mắt bản Civic Type R cuối cùng tại châu Âu; Xe khách vượt ẩu gây tai nạn nghiêm trọng;... là những nội dung đáng chú ý trong Bản tin Tàu và Xe hôm nay.
0