Mẹ ơi con không muốn lấy chồng
Càng ngày, tôi càng thấy nhiều người trẻ lựa chọn cuộc sống độc thân. Tôi thầm nghĩ liệu có phải tuổi trẻ bây giờ theo đuổi chủ nghĩa cá nhân, với biểu hiện lớn nhất là khát vọng sống cho mình, nên họ không muốn kết hôn? Phải chăng họ cho rằng hôn nhân không thể cải thiện chất lượng cuộc sống, hoặc sẽ ảnh hưởng đến giá trị bản thân, nên họ chọn sống độc thân. Hay vì do chưa tìm thấy đối tượng phù hợp, sợ trẻ con, có những ám ảnh về hôn nhân không hạnh phúc nên nhiều người không muốn kết hôn.
Tôi đã từng gặp một cô gái 36 tuổi, luôn từ chối mọi lời mai mối, các cuộc hẹn hò do người thân và bạn bè sắp đặt, bởi sợ sẽ có cuộc hôn nhân thảm họa như mẹ mình. Cô có một gia đình không hạnh phúc, bố mẹ ly thân từ lâu. Chứng kiến những cuộc cãi vã như cơm bữa, những trận đòn roi vô cớ trút lên người sau mỗi lần bố mẹ xung đột, cô đã thề sẽ sống một mình khi lớn lên. Cô cho rằng sống không hạnh phúc thì không nên kết hôn.
Cô nói với tôi, cuộc sống hôn nhân chất lượng thấp không bằng một đời độc thân chất lượng cao. Từng tham dự nhiều đám cưới, nhưng chưa bao giờ cô thấy vui hay xúc động. Mặc dù vậy, cô gái này không chìm đắm vào thế giới riêng mà vẫn có mối liên hệ chặt chẽ với bạn bè. Theo cô, điều đáng sợ nhất khi độc thân là đánh mất kết nối với xã hội, điều này khiến con người rơi vào trạng thái cô đơn cùng cực.
Nghe những chia sẻ đó, tôi nghĩ không thể coi cuộc đời có hôn nhân mới là thành công hay độc thân là thất bại và ngược lại. Chọn cuộc sống độc thân hay kết hôn đều có cái được và mất, tùy tính cách mà mỗi người có lựa chọn riêng. Cũng có nhiều chỉ trích dành cho người độc thân là "ích kỷ", "thiếu trách nhiệm với gia đình và xã hội". Người trong cuộc thì cho rằng, họ vẫn vui với cuộc sống hiện tại. Dù độc thân, họ vẫn đang làm việc, vẫn cống hiến đóng góp cho xã hội và phụng dưỡng cha mẹ. Đó là những điều tích cực, không hề ích kỷ. Có người nói với tôi, kiên quyết không vì miệng lưỡi thế gian mà làm khổ đời mình, khổ người khác, khi bản thân không sẵn sàng để lập gia đình.
Tôi thì thấy, nếu ở hiện tại, những người độc thân đang hạnh phúc với sự lựa chọn của họ thì chúng ta nên trân trọng điều đó. Tuy nhiên, tôi không chọn cuộc sống độc thân, vì có hai người bên nhau để cùng nhau chia sẻ, cùng nhau yêu thương thì vẫn tốt hơn một người.
Với tôi, hôn nhân là một điều thiêng liêng và tốt đẹp. Bởi vậy, việc này chỉ nên được tiến hành khi người ta tin rằng bản thân có sự lựa chọn đúng đắn, có trách nhiệm với cuộc đời mình và bạn đời. Tôi tưởng tượng một lúc nào đó, không may cuộc sống mang đến cho tôi nhiều khó khăn, bất trắc, lúc đó nếu tôi chỉ có một mình, thì tôi không biết xoay sở thế nào. Ai sẽ giúp tôi đối phó với những căng thẳng, ai sẽ làm điểm tựa cho tôi khi xung quanh toàn là những cảm xúc tiêu cực và một mình tôi phải đối mặt với những hoàn cảnh đầy thách thức?

Tôi không phản đối cuộc sống độc thân. Nhưng tôi chọn kết hôn, dù biết rằng cái nắm tay lúc về già phải đổi bằng bao nhiêu bão giông của tuổi trẻ. Tôi không muốn cô đơn một mình, nhất là khi tuổi già ập đến. Có một người chia sẻ với tôi, một sự lựa chọn mà bạn cảm thấy đúng đắn khi còn trẻ, chưa chắc đã đúng khi về già. Suy cho cùng, hai người vẫn tốt hơn một người. Bởi ngoài những mặt tiêu cực mà chúng ta dễ dàng nhìn thấy trong đời sống hằng ngày, hôn nhân luôn mang giá trị thiêng liêng và cao quý. Khi chúng ta trao đi tình yêu và sự chân thành đủ lớn đối với người mình chọn gắn bó cả cuộc đời, thì phần nhiều sẽ không thất vọng.
Chúng ta kết hôn là vì hy vọng trên đời này có thêm một người yêu thương chúng ta, luôn ở bên chúng ta; khi đau nhức sẽ có người đưa chúng ta đến bệnh viện, khi trời mưa tầm tã sẽ có người đón về, khi đêm khuya tĩnh lặng có người ngủ bên cạnh giúp chúng ta yên tâm say giấc, khi tủi thân oan ức có người vỗ về và nói: “Đừng lo, có anh ở đây rồi”. Với Hường ý nghĩa thật sự của hôn nhân không phải để trốn tránh sự soi mói của người đời, cũng không phải để cha mẹ hài lòng, càng không vì sinh con đẻ cái, mà chỉ để bản thân sống hạnh phúc và sống tốt hơn lúc độc thân./.


Mỗi người đều có cho mình những đức tin riêng để neo đậu. Ánh sáng giác ngộ từ đức tin chính là kim chỉ nam làm bản thân tìm được hướng đi đúng đắn thoát khỏi cơn mê, là nơi nâng đỡ, là điểm tựa vững chãi trước những bão giông của cuộc đời.
Thuở ấu thơ, ta ngóng trông ngày mình khôn lớn. Đến khi trưởng thành, ngoảnh đầu nhìn lại, mới giật mình nhận ra những ngày thơ bé ấy là quãng thời gian tươi đẹp nhất của cuộc đời. Những ngày tháng vô tư, hồn nhiên, chẳng lo âu phiền muộn, chỉ đong đầy niềm vui và những giấc mơ trong trẻo.
Mỗi khi có người chuyển đến một vùng đất xa xôi, có lẽ ai cũng nghĩ, chỉ có người trưởng thành mới nhớ quê hương da diết. Nhưng sự thật là, ngay cả những người trẻ, cũng khao khát một ngày được quay trở về.
Bạn biết không, thời sinh viên, khi mà món đồ công nghệ giá trị nhất mà ta sở hữu là một chiếc điện thoại Nokia cục gạch đã qua sử dụng và những quyển sách đọc được bằng cách đi mượn hoặc lân la ở những tiệm sách cũ, thì viết nhật ký với ai đó là một cách để giải toả những điều khó chia sẻ với người khác.
Con người ta ai lớn lên rồi cũng có cho riêng mình một miền ký ức tươi xanh. Đôi khi vì những bộn bề của cuộc sống hiện tại mà nó bị lãng quên, vùi lấp, đã tưởng nó mất đi. Nhưng không, nó vẫn ở đó. Và trong một trưa đầy nắng, miền ký ức tươi xanh của một người được tắm mát trong tiếng gà cục tác…
Cuộc sống cần có sự kết nối. Con người sống lại càng cần sự kết nối hơn bao giờ hết. Nhưng nhịp sống hiện đại, đặc biệt là sự xuất hiện của thế giới công nghệ, đôi khi lại khiến người ta quên đi sự kết nối, gắn kết với những người xung quanh, lãnh cảm với những gì tồn tại quanh mình. Bởi vậy, mỗi người nên chăng ngắt kết nối với những điều không thực sự cần thiết để kết nối với những điều thực sự thiết thực quanh mình?
0