Hồ Tây sớm đông

Hồ Tây sớm đông là nơi con người và thiên nhiên được hòa vào nhau, nơi mỗi khoảnh khắc đều cho ta thấy một nhịp sống giản dị nhưng tràn đầy năng lượng.

Buổi sáng đầu đông, khi những giọt nắng vàng vẫn phủ nhẹ trên mặt hồ, ông Ngô Đình Khang (80 tuổi, trú tại phường Ngọc Hà, Hà Nội) thường ngồi nhâm nhi chén trà nóng bên đường Thanh Niên. Dù trời đã chuyển lạnh, nhưng như một thói quen đã thành nếp của người đã gắn bó gần như cả đời với mảnh đất này, ông Khang vẫn tìm thấy ở Hồ Tây nguồn năng lượng, sự bình yên và cả một phần ký ức của Hà Nội.

Ông Khang chia sẻ: "Cứ 5 rưỡi, 6 giờ sáng là tôi ra đây ngồi. Bây giờ mới đầu mùa đông nên chưa lạnh lắm, khi nào lạnh dưới 10 độ C thì tôi không ra thôi. Sáng và chiều, tôi đều ra đây tập thể dục."

Mùa đông đến, việc tập luyện của người cao tuổi Hà Nội cũng muộn lại. Khoảng 8 giờ sáng, khi thời tiết ấm hơn, ông Nguyễn Xuân Khôi (phường Tây Hồ, Hà Nội) mới ra đường Vệ Hồ để khởi động ngày mới. Bao năm qua, ông đã quen với những chiếc máy tập này mỗi buổi sáng, nên dường như động tác cũng khoan thai, nhịp nhàng hơn. Ông bảo, tập đều đặn “chữa được bao nhiêu bệnh”, không chỉ giúp xương khớp dẻo dai hơn mà tinh thần cũng nhẹ nhõm hẳn.

Giữa khung cảnh sớm mai ở Hồ Tây, việc tập luyện với những người cao tuổi như ông Khôi không chỉ là rèn sức khỏe, mà còn là tận hưởng bầu không khí của buổi sáng đầu đông ở Hà Nội đẹp hiếm thấy. Ông Khôi bày tỏ: "Tập thể dục rất thoải mái, đồng thời giúp chữa bệnh nữa. Vì tôi đang bị tiểu đường hơi cao nên bác sĩ yêu cầu phải vận động nhiều. Mình thường xuyên tập sau khi ăn, bây giờ cảm giác cũng tương đối ổn định, rất tốt cho sức khỏe."

9 giờ sáng, con đường ven hồ bỗng trở thành một “nhà trẻ thu nhỏ”. Trong cái nắng đầu đông, rất nhiều ông bà đưa cháu ra hồ tập đi, phơi nắng và hít thở không khí trong lành của sớm mai. Những bước chân chập chững, tiếng cười trẻ nhỏ hòa cùng sự kiên nhẫn, trìu mến của ông bà tạo nên một khung cảnh thật đẹp, thật bình yên.

Sáng đầu đông, con đường ven hồ khá vắng vẻ. Chạy xe qua những hàng ghế còn bỏ trống, ta bỗng nhận thấy một vẻ đẹp rất riêng, lặng lẽ, tinh khôi, chạm đến lòng người. Không có sự ồn ã thường ngày, chỉ có mặt hồ gợn sóng, nắng mỏng trải nhẹ và những chiếc ghế như đang chờ ai đó ngồi xuống để cảm nhận Hà Nội theo cách nhẹ nhàng nhất.

Sớm đầu đông, những gánh hoa cúc, hoa mi đã xuất hiện ven hồ như muốn gửi một lời chào duyên dáng tới Hà Nội. Trong nắng sáng dịu như tơ, những gánh hoa nhỏ bé ấy bỗng làm cả không gian Hồ Tây trở nên mềm mại hơn, khiến ai đi qua cũng muốn chậm lại, để giữ cho mình một khoảnh khắc rất đỗi nên thơ của Hà Nội những ngày đầu đông.

Tại ven hồ đoạn phố Trích Sài, những rặng hoa hồng rực rỡ khoe sắc đón gió đông về. Giữa không gian yên ắng, chỉ có gió nhẹ và tiếng sóng ì oạp, những rặng hoa ấy như đang kể một câu chuyện mùa đông rất riêng của Hà Nội.

Hồ Tây thơ mộng không chỉ là nơi mọi người có thể trò chuyện, ôn lại ký ức, mà còn được tận hưởng không khí trong lành, dễ chịu của buổi sáng đầu đông. Hồ Tây sớm đông tạo không gian để con người và thiên nhiên được hòa vào nhau. Đó là nơi mỗi khoảnh khắc đều cho ta thấy một nhịp sống giản dị nhưng tràn đầy năng lượng, nơi niềm vui vẫn luôn hiện hữu ngay cả trong những buổi sáng bình thường nhất.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời