Hãy kiên trì đến phút cuối cùng của đường đua

Bạn biết không, có lúc mỏi mệt, bất chợt, tôi lại nhớ tới câu nói mà một người đã từng nói với tôi rằng: Khi đời người là một cuộc thi marathon, hãy kiên trì đến phút cuối cùng của đường đua.

Hôm nay, khi bắt đầu giờ dạy văn cho các em học trò, vốn là vận động viên theo học văn hoá vào ca tối, tôi nhận được một câu hỏi rất lạ. Cậu học trò cao gần một mét tám, có gương mặt sáng láng, nhưng đôi mắt lại thoáng vẻ u buồn, khẽ khàng hỏi tôi: Thưa cô. Nếu ví cuộc đời khó khăn này là một môn thể thao thì em nên hình dung nó như thế nào để dễ vượt qua ạ? Em đang bế tắc trong đời sống lắm cô.

Nhìn vẻ ngoài có phần mệt mỏi của em, tôi thoáng xúc động, nhẹ nhàng giải thích: Môn thể thao hay được so sánh với cuộc đời nhất định chính là marathon. Hãy kiên trì đến phút cuối cùng của cuộc thi, em sẽ thấy mình được nhiều hơn cả một tấm huy chương. Cậu bé gật đầu. Tôi cũng chẳng biết em có thể thấu hiểu đến đâu lời mình nói. Nhưng chí ít, tôi biết với một người trẻ tuổi lại có những trăn trở như thế về sự sống, khi vượt qua những khó khăn trước mắt, ắt hẳn sẽ biết cách sống một cuộc đời thật đáng giá về sau.

Mỗi khi nghĩ đến cuộc đời, cái khái niệm chẳng mấy nhẹ nhàng đó, tôi lại nhớ đến bộ phim "My Way" xem khi còn bé. Cho đến tận khi trưởng thành, hầu như đã quên hết cốt truyện, nhưng khi bài hát nổi tiếng cùng tên của Frank Sinatra vang lên, hình ảnh người đàn ông khó nhọc chạy một mình lại ám ảnh tôi vô kể mỗi khi chen chúc trên đường từ trường học quay trở về nhà.

Kỳ thực, việc trải nghiệm đường đua khó nhọc ở môn marathon rất giống với cuộc sống của mỗi chúng ta. Tương đồng ở chỗ đoạn đường dài hơn 42 km ấy phải do chính ta hoàn thành. Không ai khác có thể giúp ta vượt qua đường đua ấy, cả những lúc chạy trên sức của mình lẫn những khi chạy kém phong độ liên tục nối tiếp nhau. Những giai đoạn phải bước từng bước khó nhọc cũng tương đồng với việc chúng ta động viên bản thân kiên trì từng ngày.

Trong hành trình chạy đua ấy, nếu nghiền ngẫm một cách chặt chẽ với cuộc đời thì càng mở ra một tầng nghĩa thú vị hơn. Những vận động viên càng chấp nhận nhiều thử thách bền bỉ sẽ càng dễ dàng đạt kết quả tốt đẹp. Suy rộng ra, đối với cuộc đời, những người nào càng kiên trì đấu tranh với khó khăn, vật lộn cùng nghịch cảnh thì họ lại càng có nhiều cơ hội hoàn thành chặng đua phía sau dễ dàng hơn.

Điển hình như câu chuyện của chính tôi. Tôi vốn muốn ham thích việc viết lách nhưng chẳng biết mình nên bắt đầu từ đâu. Thời đó, tôi chỉ mới gần 20 tuổi và sống nhàn rỗi như một kẻ lười biếng. Việc học hành làng nhàng càng khiến tôi không có bất kỳ động lực hay cơ hội nào để trau dồi năng khiếu. Những năm cuối đại học, tôi bắt đầu nghĩ rằng mình phải tập viết văn thành thạo. Tôi quyết định dành mỗi ngày một giờ đồng hồ để tập viết và đọc các loại sách báo cũng như các tác phẩm văn học. Cuối tuần nào, tôi cũng cắm cúi tra khảo những quyển sách dạy viết văn ở Thư viện Tổng hợp nằm trên đường Lý Tự Trọng ở Sài Gòn. Thư viện lúc bấy giờ có gian gác lửng dài với hàng loạt các kệ sách Hán văn, Văn học nằm xen kẽ. Đó là nơi lý tưởng cho các bạn sinh viên như tôi tra cứu, học tập và rèn luyện năng lực đọc viết của chính mình.

Thi thoảng, giữa miệt mài công việc, bản thân bất giác ngẩng đầu lên thấy trước mắt mình một hàng me xanh thẳm giữa ánh nắng rực rỡ của Sài Gòn, lòng không khỏi rưng rưng. Tôi, trong suốt khoảng thời gian ấy chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ cảm thấy việc rèn luyện hằng ngày với sách vở của bản thân, là một thức quà đặc biệt nuôi dưỡng tâm hồn. Dẫu không nhiều mong đợi nhưng khả năng viết lách của tôi vẫn được nâng lên rõ rệt chỉ trong một năm. Sau này, dù bút lực của bản thân còn nhiều khiếm khuyết, nhưng chính một tí khả năng viết thành thạo này đã hỗ trợ cho tôi rất nhiều dự án dài hơi hơn. Tôi đã tham gia vào các dự án viết quảng cáo, cộng tác với một số tạp chí văn nghệ trên cả nước… cũng nhờ khả năng viết lách.

Kể từ đó, tôi rất yêu quý quy tắc 1-1 mà tôi đã tự tạo lập ra cho bản thân mình. Hàm nghĩa là nếu bạn đầu tư một giờ mỗi ngày trong suốt một năm cho bất cứ điều gì, ắt hẳn bạn sẽ dễ dàng trở thành người xuất sắc. Tuy nhiên, xác suất thành công của nguyên tắc này không phải bao giờ cũng đạt 100%. Cũng bởi lòng kiên trì của mỗi con người đều có giới hạn nhất định. Không phải ai cũng đủ khả năng chấp nhận mọi thách thức, dù là nghiệt ngã nhất của đời sống để vươn lên trở thành người thành công. Kỳ thực, những đau đớn, những lần gục ngã, thất chí trong cuộc đời chúng ta đều nhiều hơn ta tưởng tượng vô cùng. Muốn thành công, không có một con đường nào khác, ngoài việc chúng ta phải kiên trì vượt qua khó khăn, nhẫn nại đầu tư vào những việc có ích cho chính mình.

Phép màu chỉ đến từ từ, sau khi bạn dốc hết sức lực của bản thân. Từ khi thấu hiểu triết lý đó, tôi đã thôi hờn trách vận mệnh. Chặng đường đua tưởng chừng đầy cam go này ngẫm kỹ cũng thật công bằng. Hơn bất kỳ ai, tôi luôn là người tin tưởng vận mệnh của bản thân và kiên cường thúc giục mình lên đường. Thói quen được tôi duy trì cho đến khi là một người trung niên, tất bật với cuộc mưu sinh. Nhưng mỗi khi đứng trước một gian khó nào trong đời, tôi đều tự nhủ với chính mình: Cột dây giày cho chặt và bắt đầu chạy, tôi nhé!

Ánh Tuyết

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Hà Nội về đêm thường gắn với ánh đèn phố thị, những con đường thưa người và nhịp sống dần lắng xuống. Nhưng ở một số ngôi làng ven đô, khi màn đêm buông xuống mới thực sự là lúc nhịp điệu của ngày mới bắt đầu.

Tháo gỡ vướng mắc, tạo điều kiện thuận lợi nhất cho doanh nghiệp Hoa Kỳ đầu tư tại Việt Nam; Hà Nội triển khai Kế hoạch tổ chức Đại hội Đảng bộ các cấp và hướng dẫn sắp xếp cán bộ phường, xã mới; Tổng thống Trump cân nhắc tham gia đàm phán hòa bình Nga - Ukraine tại Thổ Nhĩ Kỳ;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình Thời sự 19h00 hôm nay.

Thủ tướng làm việc với cộng đồng doanh nghiệp Hoa Kỳ đầu tư tại Việt Nam; Thành ủy Hà Nội quán triệt, triển khai hai nội dung về tổ chức đại hội Đảng và sắp xếp cán bộ; Tổng thống Trump cân nhắc tham gia đàm phán hòa bình Nga - Ukraine tại Thổ Nhĩ Kỳ;... là những thông tin đáng chú ý trong chương trình hôm nay.

Ông Sắc gặp lại ông Đặng Thái Thân - một người bạn cũ cũng là người được cụ Phan Bội Châu cử đến vận động cho Côn sang Nhật du học. Trên một chiếc thuyền nhỏ có đàn hát, hai người trò chuyện, ông Thân truyền đạt tâm ý của cụ Phan và những người đồng chí mong ông Sắc cho Côn đi Nhật để theo đuổi con đường cứu nước.

Gọi sửa chữa Nissan Kicks tại Việt Nam do nguy cơ "chết máy”; Liên tiếp các vụ tai nạn vì đi nhanh qua giao lộ; Doanh số thị trường ô tô giảm nhẹ trong tháng 4;... là những nội dung đáng chú ý trong Bản tin Tàu và Xe hôm nay.

Gắn bó với Hà Nội từ ngày còn là sinh viên, đến nay cũng đã hơn chục năm, nhưng Hà Nội vẫn luôn lôi cuốn anh Lương Văn Tuân (Công ty Du lịch Cảnh đẹp Việt Nam) một cách kỳ lạ. Chiều nay, anh Tuân đến phố Nhà Chung - điểm hẹn đón khách, sớm hơn gần 2 giờ đồng hồ để nhâm nhi ly trà chanh, hàn huyên vài câu chuyện với cô bạn đồng nghiệp, rồi thả hồn theo dòng chảy nhộn nhịp của phố phường.