Đừng ngồi chờ cơ hội đến
Tôi từng gặp một cô gái rất thông minh. Từ thời trung học, cô ấy đã ước mơ trở thành người dẫn chương trình ở đài truyền hình, bởi cô thấy mình rất có năng khiếu ở nghề này. Nhưng, ngoài việc chờ đợi cơ hội đến thì cô không chịu nỗ lực thêm gì cả. Vậy nên cô mãi vẫn chưa thể thực hiện được ước mơ. Nhiều bạn trẻ giống như cô gái ấy, chỉ chờ đợi cơ hội đến với mình mà không hề nghĩ đến việc bản thân phải nỗ lực để tìm cơ hội và thực hiện nó. Cuộc sống luôn tiến về phía trước, sự cạnh tranh ngày càng khốc liệt hơn, nếu chúng ta chỉ biết chờ đợi, mà không biết cách tạo ra cơ hội, thì cơ hội mãi mãi sẽ không đến với chúng ta.
Tôi từng nghe câu chuyện của một thanh niên. Anh là thợ xây khá lành nghề, nghe tin có công ty đăng tin tuyển dụng, anh lập tức bỏ hết công việc đang làm để lên thành phố, tự tin có thể nổi bật giữa hàng ngàn, hàng vạn thợ xây dựng, tìm được công việc lương cao. Nhưng, tới nơi, anh thấy đầy tin tuyển dụng, yêu cầu đối với thợ xây dựng rất khắt khe. Cuối cùng, anh quyết định mở một trung tâm đào tạo thợ xây dựng. Người thanh niên ấy đã tạo cho mình một cơ hội khác, tận dụng kỹ năng chuyên môn để kiếm được một khoản tiền lớn hơn nhiều so với lương của một người thợ. Khi cạnh tranh với hàng ngàn, hàng vạn đối thủ cho cùng một vị trí, người thanh niên trẻ tuổi đã chọn cách bình tĩnh suy nghĩ, tận dụng ưu thế của bản thân để mở ra cơ hội khác cho mình. Đó chính là năng lực và tố chất của một người thành công.

Cuộc sống rất nhiều sắc màu, đôi khi vì mải mê với những mong muốn và dự định lớn lao mà chúng ta quên đi những việc tưởng như bình dị nhỏ nhặt thường ngày, nhưng lại vô cùng ý nghĩa, đóng vai trò quyết định chúng ta sẽ thành công hay thất bại với những dự định của mình. Làm thế nào để có thể tạo ra cơ hội, nắm bắt được cơ hội, để một ngày có thể chạm tới thành công?
Có một câu chuyện kể về một người mẹ đã chọn hai quả táo to và nhỏ đưa cho các con để dạy cho hai người con của mình rằng, người chỉ muốn cái tốt về mình, không muốn chia sẻ với người khác là ích kỷ. Và khi các con ích kỷ sẽ phải chịu hậu quả. Nhưng nếu một trong hai con nhường nhau chỉ là có mục đích được lợi cho mình, thì đó là giảo hoạt, khôn lỏi không thành thực. Còn khi con đã nhận thức được lỗi lầm của mình và rút kinh nghiệm thì đó là sự tiến bộ.
Một ngày khác, người mẹ lại đem hai quả táo như vậy vào phòng hai anh em. Hai anh em sau khi được mẹ hỏi đều không phản ứng gì. Người con lớn nói, ăn thì bị mẹ mắng là ích kỷ, nhường nhịn thì bị mẹ mắng là khôn lỏi và không thành thật, lần này chúng con để mẹ tự sắp xếp. Đứa em nghe anh nói vậy cũng gật đầu đồng ý. Người mẹ bất ngờ cầm hai quả táo cho vào máy ép và tự uống hết, khiến hai người con khá ngạc nhiên. Người mẹ nói, hai quả táo chính là cơ hội dành cho các con. Cơ hội đến, nhưng các con không biết giữ lấy, đó chính là ngốc nghếch. Bạn thấy đấy, người mẹ công bằng với hai anh em. Quả táo bà cho con cũng giống như cơ hội trong cuộc sống. Khi cơ hội đến, nếu chúng ta không dũng cảm và tự tin đón nhận, đến lúc cơ hội mất đi, chúng ta sẽ thấy tiếc nuối.
Không ít người luôn kêu ca phàn nàn số phận trắc trở, rằng mình không may mắn, không có cơ hội phát triển. Hường thì không nghĩ vậy. Cuộc sống rất công bằng, luôn mang đến cho mọi người cơ hội như nhau. Có thể những cơ hội đó không hiện rõ trước mắt chúng ta, có thể nó xuất hiện một cách bất ngờ, song chúng ta có thành công hay không đều phụ thuộc vào khả năng nắm bắt được sự bất ngờ ấy. Phương hướng của chúng ta ở đâu, cơ hội sẽ ở đó. Khi thực sự mong muốn điều gì, hãy đặt mình ở nơi trái tim bạn muốn./.


Trước đây khi nghe ai đó nói rằng: "muốn yêu thương người khác, trước hết bạn phải biết yêu thương chính mình", có người thường bỏ ngoài tai và luôn tìm cách biện hộ cho việc không chăm sóc bản thân vì chẳng có thời gian. Khi sức khỏe lên tiếng báo động, cô mới giật mình lo sợ và nhận ra mình đã bỏ quên bản thân từ rất lâu rồi.
Tôi vốn không phải là người thích chạy theo xu hướng, kể cả việc thưởng thức phim. Chắc đó là lý do khi mọi người hào hứng tìm kiếm bộ phim "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt" trên khắp các nền tảng mạng xã hội, tôi vẫn bình thản với hiện tượng đặc biệt này. Dẫu thế, trong một ngày phố phường oi ả, cảm thấy đôi phần kiệt quệ vì đời sống, tôi đã ngồi nghiêm chỉnh xem trọn vẹn bộ phim. Có một người cũng giống như tôi.
Mùa nắng ở Hà Nội, có người thường giữ thói quen cùng người bạn thân dạo quanh những góc phố thân thuộc, ngắm nhìn phố phường Hà Nội óng ánh dưới nắng vàng.
Có một người con luôn tự hào về bố, bởi bố từng là một chiến sĩ giải phóng quân, góp phần giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Thời bình, bố là một cựu chiến binh cần mẫn với công việc đời thường và luôn gương mẫu trong gia đình cũng như ngoài xã hội. Mỗi khi đến ngày lễ 30/4, người con ấy lại nghĩ nhiều về bố, về giá trị của cuộc sống hòa bình.
Tròn 50 năm non sông thu về một mối, người dân từ Đất Mũi Cà Mau đến địa đầu Móng Cái được hân hoan sống trong độc lập, tự do. Tháng Tư, nhớ lại câu chuyện đã được nghe trong chiến tranh và hòa bình, thấy thêm yêu “Nước của những người không bao giờ khuất”.
Đất nước mình có rất nhiều những dòng sông. Nhưng chắc chắn, trong thời hiện đại, không một dòng sông nào phải chứng kiến nỗi đau chia cắt như dòng Bến Hải. Những ngày tháng 4 lịch sử này đánh dấu tròn nửa thế kỷ đất nước thống nhất, cây cầu Hiền Lương bắc qua sông Bến Hải giờ đây chỉ còn là chứng tích cho một thời mất mát, đau thương.
0