Điện ảnh Việt khai thác chiều sâu mới về tình mẫu tử

Trong bộ phim “Mang Mẹ Đi Bỏ” sắp được công chiếu, tình mẫu tử - đề tài quen thuộc của điện ảnh Việt Nam, được tiếp cận dưới một góc nhìn mới và hứa hẹn mang nhiều suy ngẫm cho khán giả.

“Mang Mẹ Đi Bỏ” theo chân Hoan – chàng trai lớn lên trong thiếu thốn tình thương, lặng lẽ gánh vác việc chăm sóc người mẹ mắc bệnh Alzheimer – mất trí nhớ. Dù giữ vẻ ngoài lạc quan, bên trong anh là những giằng xé và áp lực âm thầm. Khi yêu thương trở thành gánh nặng và sức chịu đựng chạm ngưỡng, Hoan buộc phải đưa ra quyết định khó khăn là đưa mẹ sang Hàn Quốc gửi cho người anh trai xa lạ. Câu chuyện đặt nhân vật trước lựa chọn khắc nghiệt, khắc họa tình thân bằng những lát cắt chân thực.

Diễn viên Tuấn Trần (vai Hoan) chia sẻ: "Nhân vật Hoan cho mình một bài học về sự tích cực và quyết đoán, dẹp bỏ cái tôi, buông những cảm xúc tiêu cực để đối diện với vấn đề lớn. Cách anh ấy lựa chọn và giải quyết, vừa để ở bên cạnh người thân yêu, vừa khiến tôi phải thốt lên: 'Ồ, nhân vật này trưởng thành quá'. Đó là điều khiến tôi rất thích ở vai Hoan".

Nghệ sĩ Hồng Đào (vai người mẹ) cho rằng: "Khi nói đến tình mẫu tử, mình hay nghĩ người mẹ sẽ hy sinh cho con. Nhưng trong bộ phim 'Mang Mẹ Đi Bỏ', mẹ hy sinh cho con, con cũng phải hy sinh cho mẹ. Mẹ và con có lúc rất muốn gần nhau, nhưng cũng có khi lại muốn tách khỏi nhau. Đó chính là kịch tính rõ nét trong bộ phim này, cũng là điều Hồng Đào cảm thấy vô cùng thú vị".

Bên cạnh nội dung cảm xúc, “Mang Mẹ Đi Bỏ” còn là dự án hợp tác Việt – Hàn trải qua ba năm hoàn thiện, với sự phối hợp ở nhiều khâu quan trọng từ kịch bản đến sản xuất. Trong quá trình này, hai bên cùng điều chỉnh nhiều chi tiết để gần gũi hơn với đời sống, văn hóa Việt Nam. Nhờ đó, tác phẩm không chỉ mang thế mạnh của điện ảnh Hàn trong dòng phim tâm lý – gia đình mà còn thể hiện trọn vẹn tinh thần Việt qua câu chuyện tình thân.

Chia sẻ về quá trình thực hiện bộ phim, nhà sản xuất Phan Gia Nhật Linh cho biết: "Trong kịch bản gốc, đạo diễn viết rằng nhân vật Hoan đưa mẹ mình đến nhà thờ để bỏ lại. Nhưng tôi có chia sẻ với đạo diễn rằng, với người Việt Nam, nếu buộc phải nhờ người khác chăm lo cho người thân, họ thường sẽ đưa đến chùa. Bởi ở chùa, họ tin rằng người thân sẽ nhận được sự chăm sóc và tình yêu thương từ các Phật tử. Đạo diễn đã rất đồng ý với chi tiết điều chỉnh này".

Có thể thấy, “Mang Mẹ Đi Bỏ” khẳng định dấu ấn ở chiều sâu khi khai thác những giá trị nhân văn về tình thân. Bộ phim không đi theo lối giải trí đơn thuần, mà mang đến một sắc màu ý nghĩa trong bức tranh đa dạng của điện ảnh Việt.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời