Đi qua những mùa hoa đẹp nhất
Trong danh sách những nơi tôi không hề đắn đo để quay trở lại, thì Đà Lạt là một lựa chọn hợp lý, dù khoảng thời gian cách biệt giữa bản thân và nơi này khá ngắn, chỉ độ hơn một năm. Trên hết, tôi biết mình cần gì từ Đà Lạt. Đôi khi, người ta yêu mến một vùng đất nào đó không chỉ vì sự mới lạ hay thích thú mà còn vì những trải nghiệm tinh thần đặc biệt mà nơi ấy đem đến cho bản thân. Đà Lạt là một nơi đặc biệt theo hàm nghĩa ấy, với tôi.
Kỳ nghỉ lần này, sau những chất vấn bản thân kiểu dùng dằng như thế, tôi quyết định lên xe, đi một mạch lên thẳng Đà Lạt, tái ngộ thành phố ngàn hoa lần thứ mười. Tôi chọn thuê một biệt thự với khung cửa sổ phòng khách mở ra một khu vườn be bé, được bao bọc bởi những hàng rào gỗ thấp, chung quanh mọc đầy những bụi hoa trà mi, hoa hồng xinh xắn. Hai cây thông xanh mướt mọc thẳng tắp lên tận trời chập chờn trước mắt tôi như một sự mời gọi kỳ lạ của núi rừng. Xa tít đằng chân trời, ngọn đồi nhỏ nhuộm đầy sắc xanh tươi của giống trà thảo nguyên cho ra thứ nước chè ngon đượm hương thơm. Đây là chuyến đi Đà Lạt, vào tháng Tư, khi mùa hè đẹp nhất của cao nguyên này cuối cùng cũng đến, những đóa tú cầu mỏng manh bung nở trong tiết trời se lạnh, hệt như mười năm trước lúc bản thân còn là một cô bé ngây thơ đến Đà Lạt lần đầu.
Những ngày hè năm đó, đi dưới chân núi mây mờ, tìm hoa tú cầu, tôi không hề biết là tú cầu, ở ngôi chùa nhỏ, chỉ cảm thấy thơm một cách thuần khiết, thoang thoảng chút u nhã. Đây là hương gì thế? Tôi khẽ hỏi. Hoa tú cầu đấy. Có người trả lời.
Tôi ngước mắt nhìn, thấy từng đóa hoa tú cầu hồng nhạt nở tưng bừng trong ngày hè, cứ như trải đầy cả mùa hè vậy. Không hoa lệ nhưng náo nhiệt, từng đóa hoa rung rinh trong gió, mang vài phần e thẹn và vui tươi. Tôi vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ hái một đóa, sau đó cài lên tóc. Tóc ấy, lập tức ngát hương. Cả Đà Lạt, dường như đều ở trong hoa tú cầu.
Và hôm nay, trong một ngày sương giăng đầy trời, dưới mái vòm hoa yêu kiều, giữa không khí bảng lảng của vùng đất lạ kỳ này, nhiều câu chuyện cũ được dịp trở đi trở lại trong lòng tôi.
Ở giữa mùa hoa, trong mùa đẹp nhất của đời người khi ấy, tôi tìm đến Đà Lạt như một lữ khách cô độc không quá khứ và cũng chẳng có tương lai, đau khổ vì hiện tại và chẳng biết mình đang đi tìm lại điều gì. Và mỗi sáng, giữa lớp sương mờ dày đặc của vùng cao nguyên bát ngát này, tôi vẫn lặng lẽ trên những sườn dốc mọc đầy tú cầu, tỉ mỉ ngắm nhìn từng cánh hoa như những đám mây ngũ sắc, bung nở đẹp đẽ đến độ ám ảnh. Bạn có biết chỉ trong vòng vài tuần ngắn ngủi, những đóa hoa tú cầu sẽ nở bung đến độ tuyệt mỹ, rồi lìa cành, rơi vào trong gió. Nhiều năm qua, tôi đã luôn sống đời mình theo cách của những đoá tú cầu, bung toả hết mình, rồi lặng lẽ ươm nụ. Hữu hạn nhưng tươi đẹp và rực rỡ. Ở đây giữa Đà Lạt hôm nay, đi qua câu chuyện của đời mình, mỉm cười ngắm nhìn lại quá khứ và thấy lòng mình ngập tràn một cảm giác biết ơn sâu sắc. Hơn bất kỳ động lực nào, chính những thử thách ngày ấy đã khiến tôi đi ra khỏi vùng an toàn của đời mình, đầy sợ sệt, mất mát và bất cần.
Trở lại với thành phố sương mù, với tôi luôn là sự trở lại của những thói quen đã in hằn thành một nếp sống, sống chậm, đúng kiểu Đà Lạt. Dù thành phố yêu kiều này có mất đi đôi phần tĩnh lặng, do lượng khách du lịch không ngớt tìm đến, nhưng Đà Lạt trong tôi vẫn là một bảng màu rực rỡ của đời sống, mà sự chậm rãi của con người nơi đây là một nét chấm phá tinh tế. Cái tĩnh lặng của Đà Lạt đôi khi chỉ đơn giản là vài phút dừng chân trước những cánh đồng phủ đầy hoa cẩm tú cầu bồng bềnh như mây, hít trọn lồng ngực chút không khí tinh khôi của một ngày đầy sương. Hoặc đôi lần nhàn tản thả bộ chầm chậm xuống một triền dốc cao, tìm đến quán cà phê nhỏ có tên gọi rất đẹp: Hoa violet ngày thứ Tư. Quán nằm trong khuôn viên của một ngôi biệt thự cổ kính được bao bọc bởi khu vườn nhỏ xinh ngợp bóng dây leo.
Khi men theo con đường lót đá ngoằn nghèo, chung quanh ngợp sắc hoa violet tim tím, tôi sực nhớ đến khoảng thời gian rảnh rỗi năm vừa rồi, lúc bản thân còn nhàn tản hay tìm đến thư viện tổng hợp lục lọi kho tiểu thuyết phương Tây. Ngày đầu đông năm ấy, trong cơn mơ màng, tôi tình cờ đọc được một truyện ngắn rất lãng mạn của André Maurios: Les violettes du mercredi (Hoa violet ngày thứ Tư).
"Hoa violet ngày thứ Tư" kể lại một câu chuyện tình đặc biệt giữa người lính André và cô ca sĩ Jennie xinh đẹp, lừng danh một thời. Vì si mê cô gái nên mỗi chiều thứ Tư, chàng lính trẻ đều đặn ôm một bó hoa violet đến nhà hát lớn kinh thành Paris. Chàng lặng lẽ chờ đến khi những bản nhạc kết thúc để tặng được cho người mình yêu những đóa hoa tươi thắm nhất. Sự kiên trì đến độ chân thành của chàng trai và đoạn kết buồn của câu chuyện dễ khiến người ta chạnh lòng thương cảm.
Khi tìm đến quán cà phê lấy cảm hứng từ câu chuyện ấy, bao nỗi thương cảm hôm nào chợt trở về, khiến tách cà phê nóng đặt trước mặt như đắng hơn thường ngày rất nhiều. Đôi khi, tĩnh lặng quá dễ khiến người ta thêm nhiều đau thương. Hành trình du ngoạn khắp thành phố mờ sương này hẳn cần khá nhiều thời gian và sự kiên trì của du khách phương xa. Đôi khi, cái đẹp chỉ có thể được thưởng thức một cách đầy đủ nhất, khi chân đã mỏi nhừ, môi đã khô khốc vì khát nước và tim đập rất mạnh liên tục sau một hành trình loay hoay khắp mọi nẻo đường ngập tràn hương hoa.
Khép lại chuyến đi mùa hè, bỗng nhớ đến phát khóc cái cảm giác mấy năm trước đứng ở con dốc trên Phân Viện sinh học, ngó xuống thung lũng xanh mướt phía dưới chân đồi, khi tuổi đời hãy còn trẻ, lòng hãy còn ngây thơ, đời sống lúc đó diễn ra vô tư đến kỳ lạ.
Tận cùng của những chuyến đi luôn là cảm giác thèm khát được sống, được yêu thương những cung đường và cả vùng đất mà mình suốt đời thương nhớ.
Tuyết Như


Mở bán nhà ở xã hội Kiến Hưng giá 13,7 triệu đồng/m²; Bất động sản thổ cư Hà Nội sụt giảm lượng giao dịch; Doanh nghiệp khó tiếp cận vốn vay;... là một số nội dung đáng chú ý trong Bản tin Nhà đất và Đầu tư hôm nay.
Khởi công, khánh thành đồng loạt các công trình lớn dịp 30/4; Sớm phê duyệt dự án tuyến metro Ga Hà Nội-Hoàng Mai; Xây dựng Đề án phát triển công nghiệp đường sắt;... là một số nội dung đáng chú ý trong chương trình hôm nay.
Tối và đêm 7/4, trời quay trở lại có mưa nhỏ, mưa phùn. Nhiệt độ xuống mức thấp nhất 21-22 độ.
Nhiều lần vì nhớ thương mà có người thả trôi ký ức, lạc về chốn quê xưa ăm ắp kỷ niệm. Nhắm mắt lại, đắm chìm trong hương lúa, hương ngô, hương xôi nếp mới cuộn cùng khói chiều bảng lảng bay. Cô thả trôi về những ngày thơ ấu, ngồi trong đôi quang gánh của mẹ chang chang nắng đồng. Thả trôi về những ngày theo lũ bạn chăn trâu, cắt cỏ, mò cua, bắt cá; cả những khi trốn mẹ, trốn cha dãi nắng trưa hè.
Mỗi năm, khi tháng Ba âm lịch về, người Việt khắp nơi lại hướng về Đền Hùng để tưởng nhớ công ơn các Vua Hùng đã có công dựng nước. Đây không chỉ là dịp tri ân tổ tiên, mà còn là lúc để mỗi người tự hỏi: Là hậu duệ của "Con Rồng, cháu Tiên", chúng ta đã làm gì để xứng đáng với di sản ấy?
Chủ tịch nước thăm cán bộ, chiến sĩ Công an Phú Thọ; Đề xuất hình phạt mới là tù chung thân không xét giảm án; Ông Trump kiên quyết duy trì chính sách thuế quan;... là một số nội dung đáng chú ý trong Chương trình Thời sự 15h00 hôm nay.
0