Bát canh cá cháo quê nhà
Có một người, trong một chiều đông lạnh giá nơi Thủ đô, dâng lên nỗi niềm nhớ quê. Chiều nay, Hường mời bạn cùng Thu Thủy về với ký ức mùa đông nơi quê nhà, nơi có một món ăn dân dã mà đậm tình quê hương, món canh cá cháo Xứ Nghệ.
"Thu xếp về quê một chuyến đi, nay cá cháo ngon lắm rồi đấy, về kẻo hết mùa thì đừng nói lời tiếc nuối nhé...", lời người bạn văng vẳng bên tai đã khiến tôi nửa muốn quay về, nửa ngại mùa đông.
Đã muốn tránh rét bấc, đã sợ sự buốt cóng luồn vào da thịt nhưng đâu thể dửng dưng với mùa đông được. Mùa đông, không hiểu sao ở biển lại là mùa của con cá cháo. Loài cá này các miền thường gọi là cá khoai, xứ Nghệ gọi là cá cháo. Cái tên gọi đặc tả cụ thể chất thịt của con cá, rặt một kiểu chất phác của người quê.

Phải theo mùa, phải có duyên mới được thưởng thức cá cháo theo cách nấu đơn giản nhưng đặc sắc của món canh cá cháo. Con cá thuôn dài, đuôi màu xám nhẹ, thịt trong veo như thạch, xương mềm. Cá cháo lưới, chỉ được vài cân khi thuyền đi lộng về, tươi trong.
Đồng hành cùng con cá cháo nổi lên theo con nước là hành tăm đã lên xanh, củ nhỏ xíu, rễ loằng ngoằng. Giống hành tăm, người xứ Nghệ lúc dùng xông hơ cho đứa trẻ sơ sinh, khi là gia vị món gà xáo trứ danh. Tất cả các món chế biến từ đồng ruộng hợp với hành tăm như người xứ Nghệ hợp với câu hò điệu ví là vậy. Hành tăm không thể thiếu được để ướp con cá cháo. Nó có vị cay tính ấm.

Bát canh cá cháo chỉ có trong mùa lạnh và cũng chỉ ngon khi thưởng thức vào trời lạnh. Vài quả cà chua bổ cau xào qua đun lấy nước dùng rồi bỏ thứ rau cải đúng vụ càng cay càng tốt; cá đã được ướp thì là, hành tăm cả cây lẫn củ, kèm với ớt bột. Khi nồi nước dùng sôi già, bỏ rau cải và cá vào, để sôi vài ba phút, thêm chút thì là nữa là đã có món ăn ngon tuyệt.
Ăn canh cá cháo chẳng ngại húp xì xụp. Vị cay của ớt, vị đắng của cải không hề làm giảm đi vị ngọt mềm của cá. Nó trộn lẫn vào nhau như cuộc đời đa sắc để nổi lên vị ngọt ngào. Kể cũng lạ, thực phẩm để làm nên bát canh cá cháo là tanh, cay, chua, hắc nhưng khi lên món, nó lại hấp dẫn đến vậy. Màu sắc rõ nét: xanh của cải và lá hành tăm, trắng ngần của thịt cá còn nguyên khúc, đỏ của cà chua và thấp thoáng ớt bột. Phải chăng đó là màu quê hương, vị nhớ thương theo tuổi theo mùa, thiên nhiên dẫu khắc nghiệt cũng ưu đãi chút ít cho người quê./.


Có một người, cũng như bao người mẹ khác, luôn khao khát một mái ấm bình yên cho các con mình. Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng diễn ra như ta mong muốn.
Những sáng mai thức giấc giữa vô vàn tiếng chim, có người chợt nhận ra thành phố nơi cô sống là một thành phố hiền lành, không chỉ dành cho con người mà còn dành cho chim muông hoa cỏ.
Có những điều trong đời, dù muốn hay không, người ta vẫn bị đặt trong một chiếc khung vô hình. Chiếc khung ấy mang tên định kiến. Định kiến giống như một tấm gương mờ, phản chiếu những hình ảnh lệch lạc và bóp méo mọi điều vốn dĩ thật giản đơn.
Phụ nữ hiện đại có rất nhiều mối quan tâm. Khi còn trẻ, họ tràn đầy nhiệt huyết, mục tiêu phấn đấu cho công danh sự nghiệp. Nhưng khi đã lập gia đình rồi, những lo toan đã ít nhiều chi phối họ, khiến họ luôn trăn trở làm sao để lựa chọn giữa sự nghiệp và gia đình?
Cuộc sống giống như một con đường dài, nơi mỗi bước chân ta đi qua đều mang theo những dấu vết của niềm vui, nỗi buồn và cả những vấp ngã. Không ai trong chúng ta bước đi mà không một lần trượt ngã. Nhưng điều kỳ diệu nhất của con người chính là khả năng đứng dậy từ những lần đó, mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn.
Hà Nội tháng Ba, những ngày giao mùa khi trời còn vương chút se lạnh nhưng đã bắt đầu lẫn trong đó cái ấm áp dịu dàng của mùa xuân. Trong không gian ấy, có một loài hoa không thơm nhưng lại khiến lòng người xao xuyến, khiến ai từng gặp cũng phải dừng chân ngước nhìn - đó là hoa gạo.
0