Ẩm thực 'gánh', nét đẹp văn hóa riêng của người Hà Nội

Nhắc đến gánh hàng rong Hà Nội, sẽ chẳng thể nào bỏ qua được văn hóa “ẩm thực gánh” với những thức quà vặt được người bán cần mẫn gánh gồng đi khắp chốn.

Những quán ăn di động với đầy đủ bếp núc, bát đũa nồi niêu và nguyên liệu thực phẩm phục vụ thực khách từ bữa sáng, bữa xế, thức quà ăn chơi ăn vặt… đều có cả trên đôi quang gánh.

Những thức quà vặt được người bán cần mẫn gánh gồng đi khắp chốn.

Điểm ưu việt mà quán ăn trên đôi quang gánh chính là sự tiện lợi. Thực khách chỉ cần ngồi nhà, gọi với theo một gánh hàng rong vừa lướt qua, là ngay lập tức được phục vụ đồ ăn mà không cần phải đi đâu.

Thực khách chỉ cần gọi với theo một gánh hàng rong vừa lướt qua, là ngay lập tức được phục vụ đồ ăn.

Không ai biết chính xác hàng rong có từ bao giờ, chỉ biết là đã tồn tại rất lâu, hàng rong ra đời như một “kênh” phân phối thứ yếu của những khu chợ truyền thống. Do chợ ngày xưa chỉ họp theo phiên nên những ngày không họp chợ, tiểu thương phải gánh đi rong. Còn có lý do khác cho sự ra đời của hàng rong, đó là người bán hàng rong chủ yếu là người nghèo, không có tiền để trả phí ngồi trong chợ…

Đã nhiều thế kỷ trôi qua nhưng những gánh hàng rong vẫn lặng lẽ bên lề, âm thầm tồn tại như gìn giữ một nét đẹp văn hóa riêng của người Hà Nội.
Gánh hàng rong ít khi dừng lại bên đường, cứ thong dong qua các con phố lớn, nơi tụ tập đông người, thi thoảng mới dừng lại nghỉ chân và bán hàng.

Với đôi quang gánh trên vai, những người bán rong lang thang trên các đường phố rao bán đủ các loại hàng mà người mua cần đến.
Hơn cả một thức quà, điều người ta yêu ở những gánh hàng rong chính là sự thân thuộc và yên bình dung dị.
Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Không phải ngẫu nhiên mà Hà Nội được gọi là đất Kẻ Chợ. Theo các ghi chép lịch sử, thành Đại La từ xưa là một khu chợ của cả lưu vực sông Hồng, vậy nên người dân khắp nơi đổ về đây trước hết là để buôn bán, dần dần về sau, họ lập thành các phường nghề, rồi làng nghề và hình thành nên các con phố "hàng" trên mảnh đất Kinh kỳ.

Bà con tại xã Dương Liễu, Hoài Đức, Hà Nội tất bật với công việc làm miến rong để chuẩn bị cho nhu cầu thực phẩm ngày Tết của người dân, công việc làm miến dù vất vả nhưng đã trở thành nhịp sống quen thuộc của người dân nơi đây.

Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam chính là một trong những nơi lưu giữ mảnh ghép quá khứ không thể thiếu của người dân nước Việt và nhờ những mảnh ghép ấy mà chúng ta có được ngày hôm nay.

Chụp ảnh đường phố Hà Nội là cách để những người vừa có đam mê với nghệ thuật nhiếp ảnh, vừa có tình cảm với mảnh đất Thủ đô ghi lại những khoảng khắc đời thường nhất của cuộc sống hàng ngày.

Không cần phải đợi đến Tết, món bánh chưng rán mâm mang hương vị tuổi thơ của nhiều người giờ đây có thể được thưởng thức mọi lúc, nhưng ngon nhất là trong thời tiết se lạnh của Hà Nội dịp này.

Khác biệt với những môn thể thao phải vận động mạnh, yoga nhìn nhẹ nhàng nhưng lại giúp cho người tập rèn luyện cả về "tâm-thân-trí". Điều này cũng đòi hỏi những huấn luyện viên yoga phải có kinh nghiệm nhất định.