Tháng 5 - lại một mùa hoa nở

Tháng 5 về, màu đỏ của phượng đã phủ kín cả những khoảng trời. Trong câu chuyện của các cô, cậu học trò đã len lỏi nỗi buồn chia xa và những trang lưu bút trao vội.

Với những ai từng qua thời nhặt cánh hoa ép vào trang vở, khi ánh mắt bắt gặp màu đỏ của chùm phượng vĩ sẽ gợi lại những mảng ký ức đẹp đẽ. Thước phim của tuổi "nhất quỷ nhì ma" được tua lại rõ nét. Lại nhớ những ngày lê la cùng bạn bè hết quán vỉa hè này tới quán vỉa hè nọ, nào xoài ngâm, sấu dầm, nào chè, nào nước mía.

Thước phim của tuổi "nhất quỷ nhì ma" được tua lại rõ nét. Ảnh minh hoạ: Zingnews.

Những ngày trốn học thêm cùng lũ bạn thân lang thang đâu đó, có khi tụm năm, tụm ba quậy phá trong công viên gần trường. Những ngày quên vở, những lúc không học bài cũ, lòng nơm nớp sợ khi thầy gọi lên kiểm tra. Và cả những tiết kiểm tra với tinh thần "đoàn kết” cao, nếu thầy cô phát hiện cả lũ sẽ bị phạt. Tất cả những ký ức đẹp đẽ ấy được lưu giữ trong một ngăn của tâm hồn để có dịp lại quay trở về như mới ngày hôm qua.

"Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng

Em chở mùa hè của tôi đi đâu"

Lời bài hát "Phượng hồng" như lời tự sự của bao cô cậu học trò khi mùa hè đến. Nhớ lắm góc sân trường, nơi cây phượng già cháy mình mỗi mùa hè sang. Nơi có cô bé tóc tết đuôi sam hai bên, điệu đà nhặt từng cánh phượng ép vào trang sách. Nơi của những kỷ niệm vui buồn thời học trò tinh nghịch. Thời vô tư cười, vô tư ca hát, vô tư cầm tay nhau mà chẳng ngại ngần gì. Có lúc giận hờn vu vơ và những cảm xúc chợt đến, chợt đi làm cô bé ửng hồng đôi má.

Không biết từ bao giờ và chẳng biết ai đã có ý tưởng trồng hoa phượng nơi sân trường để mỗi mùa phượng nở lại báo hiệu phút chia ly gần kề. Và có lẽ, thời chúng tôi không có điện thoại, không Internet mới thấy thấm thía sự chia xa ấy.

Phượng không kiêu sa như lan, như hồng nhưng lại có vẻ đẹp riêng biệt, quyến rũ. Ảnh minh hoạ

Phượng không kiêu sa như lan, như hồng nhưng lại có vẻ đẹp riêng biệt, quyến rũ. Mỗi bông hoa có năm cánh, bốn cánh màu đỏ cam mang những vệt loang màu đỏ đậm, cánh thứ năm lại dày hơn. Nét quyến rũ của phượng ở màu trắng mượt điểm những vệt đỏ hài hòa như đuôi của một loài chim phượng nên hoa được gọi là hoa phượng vĩ chăng?

Tháng 5, bên cạnh phượng hồng còn có bằng lăng tím. Ảnh minh hoạ.

Hoa phượng còn có cái tên thân thương là hoa học trò. Sự ra đời của tên gọi này có lẽ bởi phượng quá đỗi gần gũi, thân thuộc với tuổi cắp sách tới trường. Phượng đơm hoa là mùa hè đến, bao lớp học sinh lại tạm xa trường, xa lớp. Những cô cậu học trò cuối cấp nhìn phượng nở sân trường mà bâng khuâng, lưu luyến. Còn những cô cậu học trò khác lại hân hoan, vui mừng bởi sắp có những ngày nghỉ dài mà không phải lo những buổi kiểm tra, những khi dậy sớm ôn bài.

Tháng 5, bên cạnh phượng hồng còn có bằng lăng tím. Màu đỏ của phượng là sự nồng cháy và nhiệt huyết, sự hăng say nhưng bồng bột. Màu tím mang nỗi buồn man mác của chia ly, nhớ mong và hoài niệm. Nhưng tất thảy đều là những màu hoa của mùa hạ bỏng cháy, của nhiệt huyết thanh xuân và của bao ký ức đẹp đẽ khó quên trong đời.

Tháng 5 tới, lại một mùa hoa nở…

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Có những ngày khi nhìn vào khoảng không vô định trước mặt, có người lại tự hỏi: Nỗi buồn có màu gì?

Một ngày bận rộn xoay vòng với công việc, có người rời khỏi cơ quan với cơ thể mệt rũ rượi. Ý nghĩ duy nhất thường trực trong cô vào thời điểm ấy là làm thế nào để bước ra khỏi “vùng an toàn” của bản thân?

Gió về, những cơn gió từ dãy Trường Sơn thổi chút mơn man trong vạt nắng hanh hao. Hơi ẩm giữ lại phía sườn Tây, đến sườn Đông chỉ còn cái bền gan kiên chí tới nóng rẫy.

Có người luôn lo lắng rằng tình nghệ sĩ đắm đuối, mơ mộng, nhưng hư ảo và khó thành đôi. Yêu đó rồi xa đó, như gió thoảng mây bay. Anh cũng từng nói với cô, hai người có nợ nhau từ kiếp trước, kiếp này tìm nhau để trả…

Tuổi thơ của một người gắn liền với đồng quê Bắc Bộ - nơi những con đê trầm nghiêm sừng sững, ôm ấp ngôi làng quần cư ấm cúng và ruộng lúa mỗi năm đôi mùa vàng thơm vời vợi.

Tiếng chim gọi bạn rúc lên từng hồi dài lảnh lót phía sau vườn nhắc ai đó về hoài niệm. Đã bao lâu rồi cô chưa về thăm quê? Tiếng chim đánh thức cô nhớ về vùng ký ức xa xăm ngày xưa ấy.